Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2010

THOÁNG HƯƠNG


Cũng đến lúc bọn chúng mình hội ngộ
Sau thời gian rời xa lớp xa trường
Bạn về muộn trong những lần họp mặt
Bởi miệt mài với cuộc sống nhiễu nhương

Giờ gặp lại qua nhiều năm cách biệt
Tóc phai xanh theo trăm vạn muộn phiền
Xin nâng niu từng tháng ngày tiếp nối
Để chúng mình hoài vọng tuổi hoa niên

Có bạn có ta thật nhiều kỹ niệm
Đã hơn sáu mươi mùa lá rụng buồn    
Xin tận hưởng buổi hoàng hôn sót lại
Kẻo ngày mai bóng xế nắng chiều buông

Hồn thơ chợt như mềm theo nỗi nhớ
Tặng: Phan Thị Dừa bạn thuở chung trường
In dấu ấn phút giây mình hội ngộ
Thật ngọt ngào ngan ngát chút thoáng hương

Chung Thủy                          
 15/02/2003

- Tặng bạn Phan Thị Dừa -

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010

BÀI NHỚ NHUNG CHO NGƯỜI SAY NGỦ


Thơ ta làm cho tình yêu dĩ vãng
Anh ngủ say với giấc ngủ thật dài
Thơ ta làm hòa theo khói theo mây
Theo hơi thở nhẹ nhàng bay phiêu lãng

Như tiếng sáo dặt dìu trong đêm vắng
Thơ ta làm sâu lắng nỗi sầu xưa
Anh miên man qua từng buổi nắng mưa
Ta ray rứt với tháng ngày cô lẻ

Gởi gió sương cõi lòng buồn quạnh quẽ
Chút niềm riêng chua xót nghẹn câm lời
Ta đã vội vàng quay sang ngã rẽ
Lạc nẻo về trong giông bão chơi vơi

Bài nhớ nhung viết cho người say ngủ
Sau những bể dâu ta thấy ngậm ngùi
Thương số phận mong manh như thuyền nhỏ
Sóng dâng cao thuyền đắm giữa biển khơi

Chung Thủy
08/06/2002

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 27/10/2011
-  Núi Ấn Sông Trà: 28/10/2011
- Hoa Đông Phương: 16/11/2011
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 128 ): 01/12/2012




Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2010

MƠ HỒ


Ngàn năm vĩnh viễn vẫn không nguôi
Ta với hàng trăm nỗi ngậm ngùi
Từ độ anh nằm yên mãi miết
Nghìn thu giấc ngủ biệt xa đời

Khăn sô một mảnh cài trên tóc
Áo chiến chôn theo lớp đất dầy
Giông bão phủ giăng đời góa phụ
Lặng thầm nước mắt đẫm bờ mi
                                         
Thẩn thờ chấp nhận vạn niềm đau
Che dấu trong tim những nghẹn ngào
Mỏi bước chân buồn qua lối rẽ
Sóng lòng từng đợt dậy lao xao

Đò ngang lạc bến buông xuôi mái
Chìm nổi dập vùi trong gió mưa
Cay đắng nhớ nhung về dĩ vãng
Mơ hồ gợi lại chuyện sầu xưa

Chung Thủy
08/02/2002

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 29/10/2011
-  Núi Ấn Sông Trà:  08/11/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 128 ): 01/12/2012




HỘI NGỘ


Kể từ lúc lần đầu tiên hội ngộ
Sau mấy mươi năm giã biệt sân trường
Một lần đi chưa bao giờ ngoảnh lại
Bởi dòng đời như con sóng Đại dương

Ta bâng khuâng với ngút ngàn nuối tiếc
Mong vô cùng một lời gọi ngọt ngào
Ngày mùa Đông Chúa giáng sinh cứu thế
Thêm một lần mình hò hẹn tương giao

Xin cho ta viết bài thơ tha thiết
Được tôn vinh tình bạn đẹp tuyệt vời
Có những lúc về bên nhau tâm sự
Tìm lãng quên những cay đắng xa khơi

Như hôm nay tâm hồn mình mở ngỏ
Theo những con chiên mừng Chúa rạng ngời
Bỏ lại sau lưng trùng trùng dâu bể
Chỉ còn có nhau chung một niềm vui

 Chung Thủy
 23/12/2001
  - Tặng Anh Tuyết và các bạn chung lớp
 Kỷ niệm ngày hội ngộ: Giáng sinh năm 2001 –

Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010

NGUỒN CỘI


Bạn khởi xướng từng bàn tay nắm lại
Sau những năm xuôi ngược giữa dòng đời
Nghe thắm thiết phút giây mình hội ngộ
Nhớ thật nhiều vùng dĩ vãng xa xôi

Xin tôn vinh ý tưởng tìm nguồn cội
Ánh Tuyết ơi trăm vạn nỗi tự hào
Không có bạn bao giờ mình gặp lại
Tuổi học trò qua mấy lượt bể dâu

Trong cuộc sống với trăm ngàn dâu bể
Từ hôm nay chan chứa kỷ niệm hồng
Như tiếp sức bước chân mình dong ruỗi
Trên đường đời nhiều cạm bẫy gai chông

Hơn ba mươi năm xa trường xa lớp
Mãi lênh đênh theo lượn sóng dập vùi
Mình quên bẵng có một thời áo trắng
Bạn tìm về cho nhung nhớ lên ngôi
       
Chung Thủy
16/12/2001

- Viết cho Anh Tuyết - gặp lại sau 35 năm -

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

TÍM LÒNG


Con thoi thóp trong vòng tay của mẹ
Hơi thở mòn theo nhịp đập trái tim
Mẹ ôm con khơi tuôn dòng nước mắt
Ơi con ơi ! con ngủ giấc ngoan hiền

Nhân dáng nhỏ con nằm yên mãi miết
OANH THƯ ơi! lời mẹ gọi não nùng
Con của mẹ như thiên thần bé bỏng
Thật bình yên giữa sương khói mông lung

Chín tháng chín ngày cưu mang nặng trĩu
Con chào đời trong đêm tối mưa giông
Tiếng khóc trẻ thơ rộn ràng mái lá
Mẹ nuôi con bằng từng giọt lệ nồng

Con lớn lên với tháng ngày quạnh quẽ
Có mẹ cho con cay đắng ngọt bùi
Ơi con ơi, nồng nàn tình mẫu tử
Mẹ cũng quên đi từng nỗi ngậm ngùi

Chín tháng chín ngày con xa lìa mẹ
OANH THƯ ơi! Mẹ héo ruột tím lòng
Con chết ngọt như những lần say ngủ
Mẹ khô cằn theo ngày tháng nhớ nhung

 Chung Thủy
 05/11/2001

- Nhớ ngày 11/06/1983-

TÌNH BIỂN


Con nằm đây im lìm nhân dáng nhỏ
Mẹ lặng câm trơ mắt ngó muộn phiền
Mẹ dỗ con ru giấc ngủ bình yên
Nghe tê dại bờ môi run tiếng hát

Con nằm đây muôn thu buồn héo hắt
OANH THƯ ơi! con bé nhỏ tội tình
Trong lòng mẹ con mỏi mòn thoi thóp
Hơi thở nào như giọt nắng lung linh

Con đi rồi, mầm non vừa rụng vỡ
Mẹ ôm con nước mắt đọng mi sầu
Ru con ngủ… à ơi… lần sau chót
Ngủ đi con hồn thơ dại bay cao

Mẹ bỡ ngỡ vòng tay buồn khép kín
Ôm chặt con níu giữ chút thâm tình
Mẹ hụt hẫng với cõi lòng se thắt
Hơi thở nào như vệt khói mong manh

Mẹ đã chết một nửa hồn tím lạnh
Dỗ ru con giây phút cuối thương sầu
OANH THƯ ơi! trái tim mẹ ngọt ngào
Không giữ được hình hài con thơ bé

Con nằm đây im lìm nhân dáng nhỏ
Mẹ ngồi yên trơ mắt ngó ngậm ngùi
Ngủ đi con mẹ ru con lần nữa
Con ngoan hiền say giấc ngủ mù khơi


Chung Thủy 
29/10/2001 
- Nhớ ngày 11/06/1983 -

Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

MÙA LÁ VÀNG


Em cho con trai mình mang tên Vĩnh An
Để mãi nhớ nhung cuộc tình nguyên thủy
Với tuổi hoàng hôn tự mình suy nghĩ
Và dỗ ru những kỷ niệm son vàng

Sẽ cố lãng quên hạnh phúc ngọc ngà
Mà em đã nâng niu ấp ủ
Bởi muộn phiền làm dung nghi tàn rũ
Dù trái tim vẫn nồng đậm thiết tha

Em cho con mình mang tên Vĩnh An
Như vĩnh viễn bằng lòng an phận
Làm người vợ yêu chồng chân thật
Lặng nhìn anh hờ hững bước sang ngang

Bằng tuổi thanh xuân căng tràn nhựa sống
Anh vội vàng quên hết nghĩa tào khang
Chỉ mong sao trong tận cùng tiềm thức
Vẫn nhớ một lần em làm vợ muộn màng

Nhưng bây giờ con của mình là gái
Như lòng anh mong mỏi đợi chờ
Em chọn cho con gái mình tên Chung Thủy
Tên của em thường ký dưới những bài thơ

Lỡ mai nầy khi lá trên cành vàng hơn nữa
Vì thời gian không dừng lại đợi chờ
Em sẽ lặng yên nhìn anh dong ruỗi
Như con thuyền bỏ bến lướt ra khơi

Chung Thủy 

Đăng trên: 
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 160 ): 01/08/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 01/08/2015

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010

TƯƠNG TƯ


Ta vấn vương sầu bởi trót mơ
Tình yêu cao ngất đỉnh mây trời
Luyến lưu se thắt lòng băng giá
Ảo tưởng mơ hồ chuyện lứa đôi

Trót lỡ tương tư dạ thẩn thờ
Hồn hoang bay bổng giữa vườn thơ
Từng đêm trút cạn niềm nhung nhớ
Ngày tháng vàng theo nỗi đón chờ

Sương trắng giăng đầy trên tóc mây
Thời gian làm nhân dáng hao gầy
Tuổi xuân chín rụng trong tiềm thức
Chồng chất đầy thêm chuỗi đắng cay

Người như con nước chảy xuôi dòng
Mãi miết đẩy thuyền xa bến sông
Trọn kiếp ta mòn hơi ngóng đợi
Mấy lần xuân hạ mấy thu đông

Chung Thủy
19/09/2001

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 24/05/2013
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 143 ): 01/03/2014




Thứ Hai, 8 tháng 3, 2010

CUỘC TÌNH BUỒN


Buổi chiều nay trời mưa
Gió chợt về lồng lộng
Mưa bay bay lành lạnh
Sầu đan sợi lưa thưa

Theo hồn thơ phiền muộn
Nước mắt hoen bờ mi
Ta nghe lòng tê dại
Nhung nhớ hoài dung nghi

Ta ngồi yên cúi mặt
Nước mắt rơi đầy tay
Tâm tư chừng nuối tiếc
Tình yêu vừa thoáng bay
                                         
Sắt son lòng cô phụ
Với một đời thủy chung
Tháng ngày trôi lặng lẽ
Đong đầy thêm nhớ nhung
        
 Chung Thủy
19/08/2001

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục:  16/07/2013
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 149 ): 01/09/2014

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

MỘT NGÀY CỦA MÙA THU


Rồi một ngày thật gần
Ta giã từ cuộc sống
Khi thời gian lặng lẽ
Về phủ kín dung nhan

Ta chết trong tức tưởi
Bởi ta còn trái tim
Vẫn âm thầm thổn thức
Vì yêu anh yêu anh

Không làm sao níu giữ
Cho thời gian ngừng trôi
Cho ta không tàn rũ
Cho tình yêu rạng ngời

Thôi cũng đành chấp nhận
Mỗi kẻ một phương trời
Anh có về vuốt mặt
Khi ta xa cõi đời ?

Chung Thủy
10/08/2001

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 12/07/2013
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 148 ): 01/08/2014



Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

TÌNH SẦU


Ta với cõi lòng hoang vu trống vắng
Với mười ngón tay rời rã trơ buồn
Với vóc dáng gầy như khói như sương
Với chút hồn thơ đậm đà da diết

Ta trao gởi trăm ngàn lời tha thiết
Sao anh dững dưng ngoảnh mặt lạnh lùng
Lòng muộn phiền nghe nước mắt rưng rưng
Từng dấu vết hằn sâu bao nỗi nhớ

Ta hụt hẫng tiễn người xưa rẽ lối
Đành bơ vơ lạc lõng đứng ven đường
Thầm lặng khơi trăm ngàn nỗi nhớ thương
Nghiêng bóng lẻ một mình dò dẫm bước

Mòn mỏi đợi giữa dòng đời xuôi ngược
Mặn bờ môi chia biệt tiếng hẹn hò
Tình yêu xa phiêu lãng đỉnh sương mù
Miên man dỗ những niềm đau dĩ vãng

Cho suy tư lắng chìm trong quên lãng
Trái sầu rơi rụng kín ngõ vào tim
Ảo tưởng ngọt ngào theo giấc cô miên
Phiên khúc cuối rong rêu đời cô phụ

Chung Thủy
10/07/2001

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 09/07/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 131 ): 01/03/2013



HOANG LẠNH


Ta chợt sầu cúi mặt
Thương phận mình vô duyên
Nhân dáng gầy héo hắt
Theo từng chuỗi muộn phiền

Gió lay buồn hiu hắt
Nhẹ vờn tóc bay bay
Chân lang thang thờ thẩn
Từng bước nhỏ lạc loài

Giữa lòng con phố vắng
Nghe ngậm ngùi xót xa
Một cuộc tình rụng vỡ
Cuộc tình vừa thoáng qua

Còn hằn sâu vết tích
Giăng kín hồn đau thương
Ta một đời cúi mặt
Ta một đời cô đơn

Tay ôm tròn phiền muộn
Đêm từng đêm khóc vùi
Bờ mi hoen nước mắt
Xót xa hằn hồn thơ

Chung Thủy
19/05/2001

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 03/07/2013
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 143 ): 01/03/2014

Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2010

LỜI NGUYỆN CẦU


Con nguyện cầu Trời cao
Cho con được với thời gian còn lại
Thật bình yên bên đàn trẻ nhỏ ngây thơ
Thật bình yên trong cuộc sống giữa chợ đời    
Xin cho con rộng vòng tay ôm tròn bao mái tóc
Của những đứa con tuổi hồn nhiên ngà ngọc   
Con nguyện cầu Trời cao                                    
Cho con vẫn giữ vẹn nguyên từng hơi thở    
Thoang thoảng nồng thơm mùi sữa ngọt ngào   
Dù con mỏi mê theo lượn sóng xôn xao
Dù mãi miết đắm chìm một đời dâu bể         
Con nguyện cầu Trời cao                                   
Xin cho con với mười ngón buồn ấp ủ             
Được chở che những nhân dáng dại khờ
Và những tiếng cười rộn rã trẻ thơ                 
Con cầu nguyện bằng cõi lòng cay đắng 
Bằng tất cả nỗi muộn phiền dai dẳng
Bằng ngun ngút niềm đau âm thầm sâu lắng 
Con nguyện cầu Trời cao                                  
Ban cho con niềm tin ngày ngày tìm sự sống
Trái hồi sinh có đắng cũng no lòng
Con sỏi đá sau mấy mùa mưa nắng
Dìu trẻ thơ vượt qua bão tố gió giông          

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 29/05/2013
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 147 ): 01/07/2014

Thứ Năm, 4 tháng 3, 2010

NIỀM ĐAU


Lặng đếm sao trời so nỗi đau
Bao nhiêu sao sáng bấy nhiêu sầu
Thẩn thờ dõi mắt nhìn di ảnh
Nghe ngẩn ngơ hồn lạc những đâu

Nước mắt từng đêm thấm ướt mi
Suy tư làm vóc dáng hao gầy
Vấn vương lưu luyến người chăn gối
Một cõi đi về cuối đỉnh mây

Chim nhạn lưng trời duỗi cánh bay
Lẻ loi kêu tiếng gọi xa bầy
Âm dương cách trở tình mai trúc
Người biệt ly người lắm đắng cay

Hiu quạnh một mình mãi nhớ nhung
Canh khuya mong đợi giấc tương phùng
Cô đơn bóng chiếc buồn da diết
Chua xót làm sao chữ thủy chung

Chung Thủy
24/12/2000

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 24/05/2013
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 147 ): 01/07/2014

CHÁN CHƯỜNG


Ta sẽ nằm sâu dưới cỏ cây
Vùi chôn nhân dáng ở nơi nầy
Sẽ quên lãng hết niềm chua xót
Quên những sầu đau những đắng cay

Nửa khúc tình ca lỗi nhịp đàn
Cung tơ từng đoạn khóc ly tan
Hững hờ cánh nhạn buồn không hót
Chim lẻ đôi thương phận bẽ bàng

Nước mắt tuôn dài đọng khóe mi
Thẩn thờ đếm lá úa vàng bay
Nghe như trong gió lời chia biệt
Nghe nỗi muộn phiền bạc tóc mây

Ta sẽ miệt mài giấc ngủ yên    
Hồn hoang phiêu bạt giữa trời đêm
Sẽ không vương vấn đời dâu bể
Vĩnh viễn ngàn năm sẽ lãng quên…  

Chung Thủy
16/10/2000

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 11/04/2013
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 147 ): 01/07/2014

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

NIỀM ĐƠN LẺ


Biết đến bao giờ vơi luyến thương        
Tâm tư giăng kín đoạn tình buồn             
Từng đêm khắc khoải sầu da diết        
Trăm mối tơ vò dạ vấn vương

Trút hết vào thơ một cõi lòng
Niềm riêng trao gởi ngọn đông phong    
Sắt se buốt lạnh hồn băng giá
Chờ đợi thuyền về trên bến sông

Như bóng chim vừa tung cánh bay
Mịt mù xa tít cuối đường mây
Đếm thầm nước mắt rơi từng giọt
Mặn đắng bờ môi… nỗi nhớ đầy

Đơn lẻ một mình góc phố quen
Làm sao ru dỗ được buồng tim
Để mai để mốt thôi vương vấn
Để cố mà quên những muộn phiền

Chung Thủy 
01/06/2000

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục :10/04/2013
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 140 ): 01/12/2013




TÂM CA


Những cay đắng phủ giăng đời cô phụ
Nhìn sương rơi lặng lẽ đếm giọt buồn
Trên lối rẽ một mình ta đứng lại
Cuối nẻo đường nghe lạc lõng cô đơn

Ta hụt hẫng bên nỗi sầu dai dẳng
Tím lạnh hồn khi lỡ khúc tình ca
Bóng chiếc lẻ loi từng đêm khắc khoải
Lòng mênh mông như con sóng mù xa

Cho phiền muộn lắng sâu trong tiềm thức
Cho bể dâu phiêu lãng với mây trời
Ta hiu quạnh giữa rừng thương biển nhớ
Giữa dòng người qua mấy bận ngược xuôi

Để mãi mãi đeo mang niềm tiếc nuối
Dĩ vãng xưa đọng lại chút ngậm ngùi
Ta dỗ ru trái tim mình vỡ nát
Nước mắt nghẹn ngào mặn đắng bờ môi

Chung Thủy 

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 160 ): 01/08/2015
- Báo Quảng Ngải Nghĩa Thục: 01/08/2015