Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

TÌNH KHÚC CUỐI


Ta ảo tưởng sẻ chia đời cô phụ
Với trăng sao bằng những ý đau thương
Bằng trái tim có muôn đường máu đỏ
Bằng nước mắt rơi trăm nỗi đoạn trường

Vẫn che dấu vết hằn sâu tình ái
Và cõi lòng vụn nát bởi tủi sầu
Ta còn lại tâm tư buồn héo hắt
Mòn mỏi dần qua mấy lượt bể dâu

Xin trao gởi niềm suy tư riêng lẻ
Đến với gió sương đến với mây ngàn
Trong tiềm thức mơ hồ tìm quên lãng
Cho hồn thơ theo sương gió lang thang

Ca khúc cuối phiêu du vào phiền muộn
Ta giá băng như từng ngọn đông phong
Nhắm kín đôi mi lắng nghe giọt đắng
Rơi miên man lành lạnh chốn biệt phòng

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/12/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 165 ): 01/01/2016

SỢI NẮNG


Ta thấy lòng như gợi nhớ thương
Ray rứt trong tim những tủi hờn
Hoàng hôn sót lại vài tia nắng
Gió nhẹ nhàng ru bóng tịch dương

Lá rụng vàng sân buổi cuối thu
Bỗng dưng người đến thật mơ hồ
Men say mộng mị cay cay mắt
Từng giọt sầu rơi nghẹn ý thơ

Rồi một hôm nào người cũng đi
Đường quen riêng chỉ bước ta về
Trời chiều nắng tắt bên thềm cũ
Những giọt sầu rơi đọng khóe mi

Đưa tiễn người bằng nỗi nhớ đầy
Ngậm ngùi nhìn cánh nhạn xa bay
Vườn hoang nắng rọi phai màu lá
Tình khúc muộn phiền bạc tóc mây

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/12/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 165 ): 01/01/2016

CHẠNH LÒNG


Một chút suy tư thoáng chạnh lòng
Tâm tư khơi dậy những bâng khuâng
Bao nhiêu dâu bể bao cay đắng
Chìm lắng sâu vào nỗi nhớ nhung
         
Từng tháng ngày qua se sắt buồn
Từ khi đón nhận vạn sầu thương
Tự dưng người đến như chim én
Mang nắng Xuân về gieo vấn vương

Ta trải niềm riêng qua ý thơ
Gởi mây gởi gió đến bên người
Thủy chung sâu lắng tình sau cuối
Chung thủy chờ mong trọn cuộc đời

Mãi miết mong chờ mấy hạ đông
Mấy lần thu… lại mấy lần xuân
Người xa thăm thẳm mòn hơi đợi
Đơn lẻ cô phòng lạnh gối chăn

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/12/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 165 ): 01/01/2016

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

NGỌT NGÀO


Ta chợt thấy cõi lòng mình xao động
Chút hương nồng vừa vương vấn mong manh
Chỉ phút giây tưởng chừng như muôn thuở
Như từ lâu ta đã được có anh

Trời tàn thu… úa vàng từng chiếc lá
Rụng tả tơi theo cơn gió đông về
Giây phút đó anh ngọt ngào tìm đến
Ta ngỡ mình chìm đắm giữa cơn mê

Ta muốn ngủ ngàn năm trong ảo tưởng
Mộng thênh thang quên hết những bể dâu
Khúc ca muộn dỗ ru tình cuối hạ
Nước mắt rơi đưa tiễn những thương sầu

Say ảo tưởng ngọt ngào trong giấc ngủ
Tỉnh cơn mê nghe cay đắng ngậm ngùi
Trời đông lạnh tâm hồn ta buốt giá
Đã lâu rồi nỗi nhớ vẫn chưa nguôi

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/11/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 164 ): 01/12/2015

MÔNG LUNG


Anh đơn lẻ với niềm đau dĩ vãng
Ta quạnh hiu trong nỗi nhớ tình xưa
Tìm đến nhau qua giây phút giao mùa
Đem quá khứ sẻ chia thành trăm mảnh

Cảm thông nhau bằng lời thư trao gởi
Anh cho ta tia nắng ấm cuối ngày
Ta cho anh nguồn thơ buồn muôn thuở
Hạnh phúc muộn màng được trọn tầm tay?

Ta bỗng sợ trời xanh gây bão tố
Sương mù giăng che kín lối anh về
Ta cũng sợ thời gian qua nhanh quá
Đất đen buồn mở ngõ đón ta đi…

Sẽ đến lúc biển ngoài khơi dậy sóng
Thuyền trôi xa theo con nước mênh mông
Anh thản nhiên làm mây trời phiêu lãng
Tình mỏng manh như bong bóng phập phồng

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/11/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 164 ): 01/12/2015

HẠNH NGỘ


Đem suy tư viết đầy lên trang giấy
Gởi mênh mông theo mây gió khói sương
Lời viết đi chìm sâu vào quên lãng
Ta lãng quên theo trăm nỗi đoạn trường

Bởi số kiếp lỡ làm thân bến đợi
Héo mòn dần qua mấy lượt bão giông
Từng giọt đắng sắt se lòng cô phụ
Trái tim cũng buồn như ngọn đông phong

Bỗng tự dưng tình cờ anh tìm đến
Buổi hoàng hôn nồng ấm chút dư hương
Cánh én lạ mang về mùa Xuân mới
Thật ngọt ngào dệt tình khúc nhớ thương

Ta chợt thấy hồn thơ thêm ý tưởng
Nghe lâng lâng bay ngút đỉnh mây trời
Ta thương anh bằng một đời dâu bể
Cho dù anh vẫn biền biệt xa khơi

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/11/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 164 ): 01/12/2015

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

LÃNG QUÊN


Một nỗi sầu cao ngút đỉnh mây
Ai đem phiền muộn chuốc tình say
Ai đem nhung nhớ vào sương gió
Ai giết hồn ta trong phút giây

Ta thấy đất trời như ngả nghiêng
Từ khi đón nhận những ưu phiền
Viết nên từng ý buồn da diết
Trút hết vào thơ máu trái tim…

Ta với niềm đau tê tái lòng
Đò xưa đã vắng bóng trên sông
Mênh mông con nước trôi lờ lững
Bến đợi ngàn năm mãi nhớ nhung

Lặng lẽ thời gian… lặng lẽ qua
Tàn thu phủ kín bóng chiều tà
Ta đem nhung nhớ vào quên lãng
Che dấu trong lòng nỗi xót xa 

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 24/10/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 163 ): 01/11/2015

BÓNG LẺ


Bóng chiếc ngã dài trên lối đi
Sương khuya rơi nhẹ ướt vai gầy
Đèn đêm vàng vọt ru phiền muộn
Giọt mặn mềm môi dỗ đắng cay

Lạc lõng một mình góc phố quen
Tình xưa mãi mãi vẫn không quên
Quạnh hiu đếm bước lòng tê dại
Giá rét len vào lạnh buốt tim…

Còn lại nơi nầy những luyến thương
Dư hương thêu dệt đoạn thơ buồn
Vẳng nghe trong gió lời hò hẹn
Mòn mỏi chùn chân cuối nẻo đường

Lặng lẽ đợi chờ cánh nhạn xa
Còn đây âm hưởng bản tình ca
Còn đây là nỗi niềm da diết
Nhung nhớ mờ theo mắt lệ nhòa

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 24/10/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 163 ): 01/11/2015

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

SAO VƠI


Bao nhiêu nắng cho dòng sông khô cạn
Bao nhiêu mưa trôi sa mạc mênh mông
Bao nhiêu đêm giết chết từng nỗi nhớ
Bao đợi chờ đổi lời nói thủy chung

Trời vẫn nắng và dòng sông vẫn chảy
Đưa thuyền đi biền biệt cuối chân mây
Ta mòn hơi một đời thân bến đợi
Tình mỏng manh vừa vuột khỏi vòng tay

Đêm qua đêm tâm tư buồn khắc khoải
Những suy tư vẫn ray rứt thiết tha
Đêm qua đêm đong đầy thêm nỗi nhớ
Thuyền lênh đênh phiêu lãng mịt mù xa

Ta thầm lặng với từng niềm cay đắng
Bởi đợi chờ không đổi được thủy chung
Thuyền nhổ neo căng buồm theo gió lớn
Chờ đợi cao như con sóng chập chùng

Mưa tầm tả vẫn không trôi sa mạc
Nước mắt rơi không vơi được muộn phiền
Nghe tâm tư những giọt sầu lắng đọng
Biết cùng ai chia sẻ nỗi niềm riêng

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/09/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 162 ): 01/10/2015

LỜI THÌ THẦM


Ta lạc lõng bên dòng đời
Nghe bơ vơ giữa rừng người mênh mông
Làm sao tát cạn biển Đông
Làm sao đo được cõi lòng thế nhân
Chừng như có chút bâng khuâng
Thương cho thân phận gian truân bọt bèo
Biệt phòng đơn lẻ quạnh hiu
Từng đêm nhung nhớ từng chiều nhớ nhung
Mỏi mòn một kiếp thủy chung
Tháng ngày hờ hững lạnh lùng trôi qua
Thăng trầm bao nỗi xót xa
Hoàng hôn nghiêng bóng xế tà tịch liêu
Thời gian hằn vết rong rêu
Càng sâu cay đắng càng nhiều đắng cay
Sương khuya dần trắng tóc mây
Giọt sầu đọng kín bờ mi buốt lòng
Bao giờ tát cạn biển Đông
Bao giờ con nước ngược dòng về xuôi
Ta không lạc lõng bên đời
Không bơ vơ giữa rừng người mênh mông…

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/09/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 162 ): 01/10/2015

XA VỜI


Cung bậc thăng trầm gieo ý thơ
Biết ai tri kỷ giữa muôn người
Mênh mông biển rộng đò trăm chuyến
Sông nước hững hờ lặng lẽ trôi

Bến đợi đò ngang rẽ sóng xa
Mấy mùa lá úa nhẹ nhàng qua
Mây kia hờ hững bay phiêu lãng
Mặc nắng vàng rơi buổi xế tà

Cũng đã bao lần đón bão giông
Bao lần trời trở ngọn đông phong
Bấy nhiêu lần ngỡ đò xuôi mái
Là bấy nhiêu lần gợi nhớ nhung

Còn chút dư hương cuộc tình sầu
Từng đêm hiu quạnh với thương đau
Thẩn thờ thầm đếm thời gian rụng
Chua xót ngậm ngùi phận bể dâu

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/09/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 162 ): 01/10/2015

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

TÌNH CUỐI THU


Kẻ ra đi mang theo từng nỗi nhớ
Thật tình cờ người đến với niềm thương
Ta chợt thấy tâm tư mình thổn thức
Bâng khuâng chờ… mong đợi mối tơ vương

Chuyến đò muộn lững lờ vừa đổ bến
Gác mái chèo neo giữ mãi bên sông
Khách tha phương với tháng ngày dong ruỗi
Mỏi gối chồn chân dừng bước phiêu bồng

Ta đón nhận bằng cõi lòng sâu lắng
Sau những bể dâu trọn một kiếp người
Nhắn đến gió mây những lời cảm tạ
Trả hết cho đời dĩ vãng mù khơi

Mặc con nước bạc tình trôi muôn hướng
Cuốn theo từng mãng vỡ chuyện đau buồn
Tình cuối thu hồn thơ chừng lắng đọng
Có chút nắng chiều sưởi ấm cô đơn

Để mùa Xuân ngọt ngào trong tuổi Hạ
Buổi tàn Thu không lạnh bởi trời Đông
Ta tha thiết nghe tim mình rung động
Sóng bên sông hay sóng dậy trong lòng

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 25/08/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 162 ): 01/09/2015

LẺ BÓNG


Trọn một kiếp người với đắng cay
Lặng nghe từng nỗi nhớ đong đầy
Lẻ loi đơn chiếc buồn chân bước
Lối cũ thềm xưa lá úa bay

Từ buổi chim trời xa bóng mây
Nửa khuya nước mắt đọng bờ mi
Đau thương chín đỏ lòng cô phụ
Se thắt buồng tim phút biệt ly

Phiền muộn cao dần theo khổ đau
Bao nhiêu giọt đắng bấy nhiêu sầu
Hoàng hôn héo hắt vài tia nắng
Thấp thoáng mơ hồ bóng vó câu

Khép kín niềm riêng mãi đợi trông
Dù không ảo tưởng chuyện tương phùng
Vẳng trong tiếng gió lời từ tạ
Tím ngắt hồn thơ bởi thủy chung

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 25/08/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 162 ): 01/09/2015

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

ĐOẠN TRƯỜNG


Không biết làm sao để lãng quên
Tình xưa đọng lại chút niềm riêng
Chân mây cánh nhạn xa biền biệt
Cuối đỉnh sầu thương lạnh buốt tim

Nước mắt rơi theo những đoạn trường
Biệt phòng ảo tưởng mộng đêm sương
Muộn phiền một kiếp đời dâu bể
Khép kín hồn thơ khóc tủi hờn

Lặng lẽ thời gian bạc mái đầu
Chim trời phiêu lãng tận nơi đâu
Mấy mùa lá úa vàng rơi rụng
Mấy bận cõi lòng thêm khổ đau

Vẫn mãi lắng sâu chuỗi đắng cay
Quạnh hiu nghe từng nỗi nhớ đầy
Bao nhiêu ngày tháng mòn hơi đợi
Bóng nhạn hững hờ thăm thẳm bay

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 160 ): 01/08/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 01/08/2015 

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

TÌNH KHÚC THÁNG BẢY


Ngày xưa có giãi Ngân hà
Cách ngăn Ngưu Chức mặn mà tình sâu
Mỗi lần tháng bảy mưa Ngâu
Chờ chim Ô Thước bắc cầu Uyên ương
Bây giờ có bến sông Thương
Ta bên nầy đợi người phương xa về
Tiếng ve rã rít não nề
Chừng như tháng bảy cũng tê tái buồn
Với trăm ngàn sợi tơ vương
Vẫn không se được khúc tương tư sầu
Giọt nồng tháng bảy dạt dào
Rơi theo cánh phượng bên rào chơi vơi
Niềm đau mặn đắng bờ môi
Cay cay khóe mắt bùi ngùi trong tim
Hồn thơ thoáng chút nhũn mềm
Chừng như tháng bảy ngủ yên lâu rồi


Chung Thủy 

Đăng trên: 
- Nguyệt san Giao Mùa Giao Mùa ( Số 159 ): 01/07/2015
- Báo Quảng Ngải Nghĩa Thục: 13/07/2015

TỰ TÌNH THÁNG BẢY


Ta biết suốt đời sẽ khổ đau
Từ khi đón nhận cuộc tình sầu
Không như chuyện cũ xưa Ngưu Chức
Cách trở Ngân hà mãi nhớ nhau

Tự xót thương mình phận bể dâu
Cô phòng vọng tưởng giọt mưa Ngâu
Mỗi lần tháng bảy ve hòa nhạc
Ô Thước bay sang nối nhịp cầu

Là mỗi một lần nghẹn buốt tim
Lặng thầm hoài niệm bước chân quen
Gió lay cánh phượng ngoài song cửa
Ngỡ tiếng người xưa qua mái hiên

Tháng bảy lại về gợi đắng cay
Mưa Ngâu thoáng nhẹ đọng bờ mi
Tự tình tháng bảy buồn da diết
Sương trắng rụng dần bạc tóc mây


Chung Thủy

Đăng trên: 
- Nguyệt san Giao Mùa Giao Mùa ( Số 159 ): 01/07/2015
- Báo Quảng Ngải Nghĩa Thục: 13/07/2015

THƯ NGỎ THÁNG BẢY ( 2015 )



Tháng bảy về mang theo nắng hạ, cùng những cơn mưa u hoài gieo xuống nhân gian.

Người ta gọi đó là mưa ngâu, là nước mắt tương phùng của Ngưu Lang-Chức Nữ. Đó cũng là giọt nước mắt ngậm ngùi của những người con đón tháng bảy về, mùa Vu Lan đến, khi run run cài lên áo đóa hoa hồng trắng, để nhớ rằng đời mình đã mãi mãi khuyết vắng hình bóng từ thân. Và cũng có những người hân hoan nhận đóa hồng đỏ thắm bởi vẫn còn Mẹ bên cạnh, như tôi thật hạnh phúc đính vào ve áo đóa hoa màu thắm ấy.  

Nhưng tháng bảy năm này, tôi còn có nỗi buồn sâu lắng, khi đặt hai cành hồng đỏ trước di ảnh của hai đứa con đã ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ. Tuy rằng bây giờ chúng đã về với thiên thu, tôi vẫn mang đến cho chúng đóa hoa hồng đỏ, vì chúng còn có Mẹ trên đời. Ngoài kia, trời chiều tháng bảy hay mưa, từng cơn mưa như khúc nhạc buồn tí tách nhỏ vào lòng tôi những nỗi niềm khắc khoải. Tôi da diết nhớ đến hai con và chỉ còn biết cầu nguyện cho chúng thanh thản nơi cõi xa mù.

Tháng bảy là mùa Vu Lan báo hiếu, nhắc nhở những người con thể hiện lòng hiếu thảo của mình. Nhưng trong cuộc sống với biết bao lo toan bề bộn, nhiều khi chúng ta vô tình hay cố ý xao lãng bổn phận làm con, đã bỏ quên cha mẹ.

Hỡi những người con! Vẫn còn biết bao thân phận mồ côi luôn khát khao tình cha tình mẹ. Cái khát khao mà chỉ những ai đồng cảnh ngộ mới có thể thấu hiểu là như thế nào.

Vậy nên không phải chỉ khi tháng bảy về mùa Vu Lan đến, ta mới suy nghĩ về bổn phận làm con của mình. Hãy luôn đặt đóa hồng trong trái tim ta. Nhất là những ai diễm phúc còn cha mẹ trên đời, hãy trân trọng đóa hồng đỏ thắm của mình, vì một ngày nào đó, đóa hoa thắm kia sẽ đổi màu. Ta sẽ không thể nào cứu chuộc lại lỗi lầm mà mình mắc phải với Cha, với Mẹ, vì ta đã vĩnh viễn mất đi đấng sinh thành giữa cõi vô thường của kiếp người này.

Một đóa hồng tươi trên áo em
Nụ cười rạng rỡ thắm môi mềm
Long lanh đôi mắt em ngời sáng
Mẹ vẫn còn đây bên cạnh em

Hay một cánh hồng màu trắng trong
Theo từng giọt nước mắt rưng rưng
Mẹ nương cánh hạc vào mây gió
Mẹ vẫn còn đây trong trái tim

Tháng bảy đã về khơi nhớ thương
Thêm lần hoa Phượng rụng ven đường
Thêm mùa báo hiếu ơn sinh dưỡng
Mẹ vẫn còn đây với chúng con

Nên mỗi một lần tháng bảy sang
Ve sầu gợi nhớ đến Vu Lan
Cho dù hồng trắng hay hồng đỏ
Mẹ vẫn còn đây Mẹ vĩnh hằng

Tháng bảy thơ mộng với những cơn mưa chợt đến chợt đi. Mưa cũng gieo vào lòng tôi thật nhiều nỗi buồn khó thể phôi phai. Chức Nữ - Ngưu Lang còn được gặp nhau vào mỗi mùa ngâu. Còn tôi mãi mãi không dám đợi mong quạ đen bắc cầu Ô Thước. Từng buổi chiều tà lẻ bóng, tôi lắng nghe đời mình quá đỗi quạnh hiu.

Mỏi Mắt
Ta biết làm sao để tìm một nửa
Giữa sóng đời cuồn cuộn những bể dâu
Như sông Ngân Ô Thước bắc nhịp cầu
Nhưng Ngưu Chức vẫn triền miên cách trở

Cứ mỗi một năm sang mùa tháng bảy
Giọt Ngâu buồn gieo sợi nhớ sợi thương
Phút tương giao mặn đắng nỗi đoạn trường
Bao nhung nhớ vỡ òa trong nước mắt

Tháng bảy về tiếng ve sầu da diết
Cánh phượng hồng run rẩy dưới trời sương
Ta cô đơn nghiêng bóng lẻ trên đường
Đếm thời gian trôi qua theo nhịp thở

Ta muốn được hóa thân làm Chức Nữ
Tháng bảy về hội ngộ với Ngưu Lang
Tháng bảy lẻ loi từng vệt nắng vàng
Ta lạc lõng đứng bên bờ ngóng đợi

Nên một nửa vẫn mù xa vời vợi
Dù mấy lần tháng bảy đến gọi mời
Tự dỗ ru trái tim mình tím lạnh
Mòn mỏi chờ mãi miết tháng bảy ơi!

Nếu cho rằng mỗi người một số phận, phải chăng nỗi cô đơn vẫn thường trực với riêng tôi? Nhưng dù cuộc sống có lấy đi của tôi nhiều thứ, bao nhiêu tháng năm đã qua tôi cũng rất biết ơn cuộc đời này, biết ơn cả những con người đã đến - ở lại - và ra đi, bởi qua họ, tôi mới có thể cảm nhận hết từng cung bậc cảm xúc của những được - mất đời mình.

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư Ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 159 ): 01/07/2015

MỎI MẮT


Ta biết làm sao để tìm một nửa
Giữa sóng đời cuồn cuộn những bể dâu
Như sông Ngân Ô Thước bắc nhịp cầu
Nhưng Ngưu Chức vẫn triền miên cách trở

Cứ mỗi một năm sang mùa tháng bảy
Giọt Ngâu buồn gieo sợi nhớ sợi thương
Phút tương giao mặn đắng nỗi đoạn trường
Bao nhung nhớ vỡ òa trong nước mắt

Tháng bảy về tiếng ve sầu da diết
Cánh phượng hồng run rẩy dưới trời sương
Ta cô đơn nghiêng bóng lẻ trên đường
Đếm thời gian trôi qua theo nhịp thở

Ta muốn được hóa thân làm Chức Nữ
Tháng bảy về hội ngộ với Ngưu Lang
Tháng bảy lẻ loi từng vệt nắng vàng
Ta lạc lõng đứng bên bờ ngóng đợi

Nên một nửa vẫn mù xa vời vợi
Dù mấy lần tháng bảy đến gọi mời
Tự dỗ ru trái tim mình tím lạnh
Mòn mỏi chờ mãi miết tháng bảy ơi!

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư Ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 159 ): 01/07/2015
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 13/07/2015

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

HOA HỒNG THÁNG BẢY


Một đóa hồng tươi trên áo em
Nụ cười rạng rỡ thắm môi mềm
Long lanh đôi mắt em ngời sáng
Mẹ vẫn còn đây bên cạnh em

Hay một cánh hồng màu trắng trong
Theo từng giọt nước mắt rưng rưng
Mẹ nương cánh hạc vào mây gió
Mẹ vẫn còn đây trong trái tim

Tháng bảy đã về khơi nhớ thương
Thêm lần hoa Phượng rụng ven đường
Thêm mùa báo hiếu ơn sinh dưỡng
Mẹ vẫn còn đây với chúng con

Nên mỗi một lần tháng bảy sang
Ve sầu gợi nhớ đến Vu Lan
Cho dù hồng trắng hay hồng đỏ
Mẹ vẫn còn đây Mẹ vĩnh hằng

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư Ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 159 ): 01/07/2015
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 01/07/2015

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

THƯƠNG SẦU


Lỡ một kiếp người với bể dâu
Suốt đời đeo nặng khối thương đau
Trăm năm quên lãng lời hò hẹn
Ngã rẽ chùn chân bước nghẹn ngào

Tiếng nhạc nửa chừng bỗng đứt dây
Âm ba vang vọng khúc từ ly
Phiên buồn tím lạnh chiều đưa tiễn
Nước mắt sầu dâng đọng khóe mi

Da diết hồn thơ lạc nẻo xa
Lá rơi vàng úa lối về xưa
Rêu xanh trãi thảm lên thềm cũ
Thầm đợi chờ ai buổi tiễn đưa

Dù đã dặn lòng thôi vấn vương
Bờ môi mặn đắng những giọt buồn
Chẳng mong chi nối cung đàn gãy
Bóng chiếc hao gầy theo gió sương

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/05/2015 
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 158 ): 01/06/2015

CHỜ MONG


Một chút dạt dào dệt ý thơ
Nghe lòng dào dạt những suy tư
Niềm riêng đọng lại trong tiềm thức
Đêm vắng hồn hoang lạc bến mơ
                                          
Nỗi nhớ muộn phiền giăng khắp ngõ
Lối xưa phủ kín bụi thời gian
Đau thương chín rụng theo dòng lệ
Cay đắng khóc cho phận bẽ bàng

Từng giọt đầy thêm chuỗi bể dâu
Chờ mong vàng úa trái tim sầu
Bâng khuâng ngóng đợi đò xuôi mái
Mỏi mắt mòn hơi bạc mái đầu

Rồi sẽ tìm quên kỷ niệm buồn
Ru tình lang bạt giữa trời sương
Tiễn đưa dĩ vãng vào mây gió
Đơn lẻ mình ta cuối nẻo đường

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/05/2015 
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 158 ): 01/06/2015

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

LẠC LÕNG


Ta nhắm mắt đi tìm trong ảo ảnh
Một nửa mơ hồ nhân dáng liêu trai
Ta mở mắt to nhìn trong đêm tối
Một nửa lung linh theo gió lạc loài

Ta hụt hẫng giữa chợ đời muôn lối
Trăm ngõ rẽ chia chùn bước chân buồn
Thương phận mình như lá mùa thu úa
Nỗi nhớ đầy qua mấy lượt đau thương

Tình rụng vỡ cõi lòng sầu băng giá
Mặn bờ môi giọt nước mắt muộn phiền
Từng chuỗi bể dâu ngọt ngào sâu lắng
Rơi xuống hồn ta tím lạnh trái tim

Ta ngày tháng mỏi mòn thân bến đợi
Thuyền xa bờ theo con nước trôi xuôi
Sóng bạc đầu còn nhớ bờ thương bến
Một nửa đâu rồi… lạc lõng chơi vơi…

Chung Thủy
                                
Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/05/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 158 ): 01/06/2015

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

LY KHÚC THÁNG GIÊNG


Tháng giêng nầy buồn lắm tháng giêng ơi
Ta vẫn triền miên chua xót ngậm ngùi
Một khúc tình si nửa chừng lỗi nhịp
Một buổi từ ly mặn đắng bờ môi

Mái tóc càng thêm những sợi nhớ thương
Từng chuỗi sầu đau đậm dấu chân chim
Lặng nghe nước mắt rơi trong tiềm thức
Rớt xuống hồn ta… lạnh buốt trái tim

Tiếng khóc ngọt ngào mời gọi tháng giêng
Vẫn gió se se ru dỗ muộn phiền
Vẫn cánh én về mang màu xuân thắm
Tháng giêng giao mùa chạnh nỗi niềm riêng

Thương nhớ miệt mài mỗi độ tháng giêng
Mấy đoạn bi ca biết thuở nào quên
Ta thấy trong ta cõi lòng tím ngắt
Hồn thơ chợt mềm theo giấc ngủ yên

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư Ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 153 ): 01/01/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/01/2015

THƯ NGỎ THÁNG GIÊNG (2015)


Tháng Giêng năm nay với tôi buồn thật buồn. Ngoài cuộc tình rụng vỡ vào một tháng giêng năm nào xa xưa ấy, thì bây giờ trong không khí năm hết tết đến nầy, tôi còn phải chịu thêm nỗi đau phân ly tình mẫu tử. Hai người con vì bạo bệnh đã lần lượt lìa đời ở độ tuổi thanh xuân. Tháng Giêng năm trước, căn nhà ấm áp tròn đầy, Tháng Giêng năm nay, căn nhà trở nên khuyết vắng! Mất đi hai thành viên là sự mất mát không cách nào có thể bù đắp được. Tháng Giêng nầy đến chùa lễ Phật, tôi còn tụng Kinh cầu siêu cho hai anh em, thầm mong ở chốn mơ hồ kia chúng được thanh thản linh hồn.

Rồi một tháng sau ngày tử biệt tang thương đó, khi tôi còn chưa thoát ra khỏi nỗi đau mất mát quá lớn, thì lại phải đưa tiễn con gái và cháu ngoại rời xa quê hương, vượt Thái Bình Dương đến tận xứ người.

Tháng Giêng năm nay sẽ vô cùng lặng lẽ, không còn tiếng nói cười giòn tan của lũ trẻ năm nào. Nồi thịt kho bé lại, mâm cơm thiếu đi bốn thành viên, có hai cái chén gác đũa cho hai đứa mãi mãi không về. Hiên nhà vắng thênh lắp đầy nỗi nhớ nhung cho người ở lại.

Nhưng cuộc đời  vô thường. Sinh ly, tử biệt, hợp tan là điều không ai tránh khỏi. Tôi với hơn nửa đời càng thẩm thấu mọi nỗi đau thương mất mát của phận người và tôi biết rằng mình vẫn phải sống vì những đứa con khác còn cần đến vòng tay của mẹ.

Tháng Giêng, trong cái se lạnh chuyển mùa của đất trời, không khí cuối năm tất bật hơn, rộn ràng hơn để chào đón xuân sang. Mùa xuân này, tôi xin gửi lời chúc mừng đến tất cả mọi người, những ai đang hạnh phúc dưới mái ấm gia đình. Và xin nhắn rằng bạn hãy gắn bó và trân trọng từng giây từng phút bên những người thân yêu của mình, vì hạnh phúc mà bạn đang tận hưởng là khát khao của rất nhiều người.
Cầu chúc một  mùa xuân đầy an vui.

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư Ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 153 ): 01/01/2015