Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2010

HƠI SƯƠNG


Chỉ mấy lời thôi đã nghẹn lòng
Chừng như tia nắng cuối trời Đông
Cám ơn người sẻ chia phiền muộn
Chút nỗi niềm riêng được ấm nồng

Tuổi Hạ vẫn buồn bởi quạnh hiu
Tâm tư hoang vắng lạnh sương chiều
Mênh mông bao chuỗi sầu tê dại
Lặng lẽ âm thầm bóng tịch liêu

Thăm thẳm đường đời lắm khúc quanh
Cô đơn từng bước nhỏ độc hành
Bể dâu hằn dấu trong tiềm thức
Lạc lõng hồn thơ phận mỏng manh

Chung Thủy
10/05/2010

- Viết đáp tạ lời cảm thông của yenbinh66 -

KỲ NGỘ


Có chút niềm vui trong mắt ta
Nghe như sâu lắng… thật đậm đà
Nghe như từ cõi lòng băng giá
Xao động dạt dào … ơi!... thiết tha…

Một thoáng lang thang dõi mắt tìm
Chờ ai chia sẻ nỗi niềm riêng
Hoàng hôn bóng xế sầu tri kỷ
Tuổi Hạ chìm theo những muộn phiền

Và cũng tình cờ ta gặp con
Tuổi Xuân nhầm lẫn nắng chiều buông
”Bảy hai” bỗng chốc thành “hai bảy”
Bỗng chốc ta là “Cô” của con!

Hạnh phúc ngọt ngào buổi cuối Đông
Con ơi ta thấy sắt se lòng
Tự dưng ta có niềm vui lớn
Hay sẽ mỏi mòn bởi nhớ mong…?

Chung Thủy
04/05/2010
- Viết riêng cho Vũ Khắc Cường – Võ Quang Nhu -

( Nhớ ngày 25/04/2010 )

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

TIA NẮNG MUỘN MÀNG


Thơ vẫn đầy dù tình yêu đã cạn
Thơ vẫn tuôn dù nước mắt khô dần
Sóng vẫn đẩy từng con đò xuôi ngược
Bến vẫn chờ dù đò đã sang ngang

Buồn miên man với trăm ngàn chua xót
Người miệt mài làm ngọn gió muôn phương
Vẫn lãng du giữa trời mây sông nước
Biền biệt mù khơi bỏ bến xa nguồn

Ta thầm lặng chôn sâu nơi tiềm thức
Những đắng cay sau mấy lượt bể dâu
Nghe tiếng khóc nghẹn ngào trong hơi thở
Thoi thóp mòn qua bao nỗi thương sầu

Cho nỗi nhớ chìm sâu vào quên lãng
Cho suy tư theo sương khói lang thang
Ta vẫn mãi như loài chim di trú
Tìm cho mình tia nắng ấm muộn màng…

Chung Thủy
21/04/2010

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 18/09/2011
-  Hoa Đông Phương: 20/09/2011
-  Núi Ấn Sông Trà : 26/10/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 121 ): 01/05/2012 
- Chim Việt Cành Nam ( Số 48 ): 08/08/2012


Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

LẶNG BUỒN


Chiều bảng lảng lá vàng rơi lả tả
Trời tím buồn tia nắng cũng mờ phai
Chút hơi ấm cuối ngày như tan biến
Hoàng hôn sầu theo ngọn gió heo may

Ta nghe lạnh từ cõi lòng trống vắng
Nghe nghẹn ngào tê buốt tận trong tim
Đem nhung nhớ trải dài từng ca khúc
Mượn lời thơ xoa dịu nỗi niềm riêng

Thương cánh én một mình dang cánh mỏi
Không làm sao níu giữ được mùa Xuân
Thương bến cũ dãi dầu cơn mưa bão
Nhìn con thuyền hờ hững cách xa dần

Ta còn lại đoạn tình vừa tan vỡ
Bởi nửa chừng đàn vội đứt dây tơ
Trơ mắt ngó chim trời bay xa mãi
Và mòn hơi với ngày tháng đợi chờ

Chung Thủy
21/04/2010

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 18/11/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 142 ): 01/02/2014

Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

VỆT RÁNG HỒNG


Trên bến vắng bao chuyến đò xuôi ngược
Sóng nhấp nhô mấy đợt khách sang bờ
Từng buổi bình minh từng chiều tím lạnh
Sông nước lênh đênh lặng lẽ hững hờ

Ai đã đi và ai vừa trở lại
Đò ra khơi… đò cũng ngược mái chèo
Bến thản nhiên âm thầm mòn mỏi đợi
Dõi mắt nhìn đò lần lượt nhổ neo

Như chim nọ lạc bầy quen giông bão
Giữa lưng trời vẫn chắp cánh bay cao
Mây thênh thang cùng duỗi rong phiêu lãng
Mặc nắng mưa mặc sương gió dạt dào

Ta vẫn mãi còn hồn thơ nồng thắm
Dù triền miên đón nhận ngọn đông phong
Đau thương chín rụng rơi vào dĩ vãng
Cho nắng chiều vẫn đậm chút ráng hồng

Chung Thủy
03/04/2010

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 18/12/2011
Nguyệt san Giao Mùa ( Số 146 ): 01/06/2014

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

CHỈ LÀ CƠN SÓNG


Gió chiều bay ta gởi theo phiền muộn
Đến cuối chân mây đến tận đỉnh trời
Buồn làm sao những nỗi niềm da diết
Chút sầu thương vừa lạc lõng chơi vơi

Buổi hoàng hôn ta vẫn còn vụng dại
Tự hỏi mình sao để nhịp tim rung
Có phải chăng chỉ là cơn sóng nổi
Đưa hồn thơ vào ảo tưởng mông lung

Và có phải suốt đời ta ngu muội
Trói buộc mình vào hai chữ thủy chung
Thuyền lênh đênh giữa biển tình lộng gió
Vững tay chèo trong giông bão chập chùng

Mãi tiếc nuối khoảng thời gian mộng mị
Ngày tháng xanh xao theo cánh chim trời
Ta chợt hiểu thế nào là chung thủy
Và hẹn thề như chiếc lá thu rơi…

Chung Thủy
03/04/2010

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/09/2011
-  Hoa Đông Phương: 17/09/2011
-  Giao Cảm: 01/10/2011
-  Núi Ấn Sông Trà : 12/10/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 115 ): 01/11/2011
-  Chim Việt Cành Nam ( Số 48 ): 08/08/2012

Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2010

NỖI NHỚ CHO NGƯỜI


Ta mộng ảo như mình tan thành gió
Bay theo người vương vấn suốt ngày đêm
Ta cũng muốn mình hóa cơn giông bão
Cuốn hút người vào mỗi mạch máu tim

Ta không dấu che chút tình nở muộn
Thật ngọt ngào làm chết lịm hồn thơ
Nỗi niềm riêng với cõi lòng vụn nát
Đã cho người từ dạo ấy đến giờ

Dĩ vãng xưa từng lời yêu hò hẹn
Ru dỗ ta vào giấc ngủ bình yên
Ta mơ tưởng có vòng tay ôm siết
Mềm môi hôn quên hết những lụy phiền

Ta bỗng thấy cõi lòng như xao động
Nhớ thật nhiều một nhân dáng mù khơi
Chút thương muộn dệt khúc sầu tha thiết
Gởi đến người xa biệt đỉnh mây trời

Chung Thủy
20/02/2010

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 14/10/2011
-  Hoa Đông Phương:  19/12/2011
-  Núi Ấn Sông Trà :  09/01/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 132 ): 01/04/2013