Một nỗi sầu cao ngút đỉnh mây
Ai đem phiền muộn chuốc tình say
Ai đem nhung nhớ vào sương gió
Ai giết hồn ta trong phút giây
Ta thấy đất trời như ngả nghiêng
Từ khi đón nhận những ưu phiền
Viết nên từng ý buồn da diết
Trút hết vào thơ máu trái tim…
Ta với niềm đau tê tái lòng
Đò xưa đã vắng bóng trên sông
Mênh mông con nước trôi lờ lững
Bến đợi ngàn năm mãi nhớ nhung
Lặng lẽ thời gian… lặng lẽ qua
Tàn thu phủ kín bóng chiều tà
Ta đem nhung nhớ vào quên lãng
Che dấu trong lòng nỗi xót xa
Chung Thủy
Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 24/10/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 163 ): 01/11/2015