Thuyền lướt gió tách rời bờ bến cũ
Bỏ lại sau lưng sông nước hững hờ
Như chim nọ rừng xanh dang đôi cánh
Duỗi rong bay xa cuối nẻo mù khơi
Thân bến đợi bao nhiêu lần đưa tiễn
Thuyền căng buồm xuôi mái vượt trùng
dương
Nghe cay đắng dâng cao theo ngọn sóng
Từng đêm khuya giọt đắng tỉ tê buồn
Ta không phải là phương trời rực sáng
Có nắng hồng mời gọi cánh thiên di
Nên mãi miết thương một đời hiu quạnh
Lặng lẽ chờ mong mỗi bước chân về
Cho nỗi nhớ càng đậm đà sâu lắng
Ngõ vào tim phủ kín những muộn phiền
Chỉ còn hồn thơ dạt dào tha thiết
Ru khúc tình sầu say giấc cô miên
Chung Thủy
Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 09/02/2012
- Hoa Đông Phương: 14/02/2012
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 119
): 01/03/2012