Kẻ ra đi mang theo từng nỗi nhớ
Thật tình cờ người đến với niềm thương
Ta chợt thấy tâm tư mình thổn thức
Bâng khuâng chờ… mong đợi mối tơ vương
Chuyến đò muộn lững lờ vừa đổ bến
Gác mái chèo neo giữ mãi bên sông
Khách tha phương với tháng ngày dong
ruỗi
Mỏi gối chồn chân dừng bước phiêu bồng
Ta đón nhận bằng cõi lòng sâu lắng
Sau những bể dâu trọn một kiếp người
Nhắn đến gió mây những lời cảm tạ
Trả hết cho đời dĩ vãng mù khơi
Mặc con nước bạc tình trôi muôn hướng
Cuốn theo từng mãng vỡ chuyện đau buồn
Tình cuối thu hồn thơ chừng lắng đọng
Có chút nắng chiều sưởi ấm cô đơn
Để mùa Xuân ngọt ngào trong tuổi Hạ
Buổi tàn Thu không lạnh bởi trời Đông
Ta tha thiết nghe tim mình rung động
Sóng bên sông hay sóng dậy trong lòng
Chung Thủy
Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 25/08/2015
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 162 ): 01/09/2015