Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

VẾT BUỒN DÀI


Ta lịm hồn nghe thương thật thương
Bàn tay đan ngón bước sang đường
Tưởng chừng tiếng gió reo trong nắng
Ngỡ sóng lòng như sóng đại dương

Ta trải lòng ra năm ngón tay
Đan vào năm ngón tay anh gầy
Dỗ ru mộng mị bằng đôi mắt
Hạnh phúc ngọt ngào ngút đỉnh mây

Dĩ vãng xa theo cánh én bay
Tình xưa cũng bỏ lại nơi nầy
Anh sang lối rẽ về phương khác
Nửa khúc ca sầu lạc phím giây

Có vết buồn dài trong trái tim
Tâm tư se thắt nỗi niềm riêng
Canh khuya giọt đắng mềm môi lạnh
Sương trắng nhạt nhòa bóng chiếc nghiêng

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 150 ): 01/10/2014
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 28/01/2015

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

CÕI XA ĐỜI


Nhang khói dật dờ phiêu lãng bay
Hồn anh lang bạt giữa trời mây
Ngẩn ngơ lặng lẽ nhìn di ảnh
Thầm đếm giọt sầu đọng khóe mi

Anh đã nằm yên dưới đất đen
Ngàn năm bỏ lại mối tơ duyên
Ta như tím lạnh nguồn thơ chết
Nhung nhớ sâu theo những muộn phiền

Từng nỗi đau làm nghẹn buốt tim
Tình xưa biết đến thuở nào quên
Dư hương phảng phất vào sương khói
Nhân dáng anh buồn trong bóng đêm

Hai nẻo âm dương cách biệt rồi
Duỗi rong anh lạc cõi xa đời
Tóc đen ta quấn vành khăn trắng
Góa phụ đôi mươi giữa biển người

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 149 ): 01/09/2014
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/01/2015

KHẮC KHOẢI


Ngày tháng thương sầu lặng lẽ trôi
Cõi lòng hoang lạnh bởi suy tư
Người đi có biết rằng ta đã
Chết cả hồn thơ buổi tạ từ 

Một thoáng chia ly nhớ trọn đời
Thẩn thờ thầm đếm lá vàng rơi
Từng đêm viết hết lời tâm sự
Gởi gió bay cao ngút đỉnh trời

Còn chuỗi muộn phiền biết gởi ai
Tình xưa xa tít cuối chân mây
Từ nay ta sẽ tìm quên lãng
Ru dỗ mình theo giấc ngủ say

Giấc ngủ ngàn năm không nhớ nhung
Không vương vấn nữa những đau buồn
Chỉ mơ một chút tình thơ mộng
Người nhẹ nhàng hôn phút cuối cùng… 

Chung Thủy

Đăng trên:
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 150 ): 01/10/2014
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/01/2015

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

THƯ NGỎ THÁNG GIÊNG


Không còn mấy tờ lịch nữa là qua rồi một năm, là đến ngày một tháng một, bên kia nửa vòng trái đất, đang là “Tết”…

Vậy là sắp đến tháng Giêng, tiết trời se lạnh, cái lành lạnh của thời khắc giao mùa, tàn đông rồi, xuân về, không biết những người Việt Nam bên đó có “ăn Tết” theo xứ người không, nhưng chắc chắn không ai không nhớ đến “Tết mình”.

Tháng Giêng là lúc trăm hoa đua nhau khoe sắc, ở miệt quê, hoa cải vàng khắp cánh đồng, tháng Giêng Tết đến, nhà nào cũng có hoặc là một cành mai, hoặc là một cây quít, ngoài hiên còn có vài chậu mào gà, hoặc hướng dương, người lớn lo đủ thứ chuẩn bị cho năm mới, bọn con nít rộn ràng mong đợi ngày được mặc quần áo mới, được tiền lì xì.

Tháng Giêng cũng còn có bên cạnh những hình ảnh êm đềm đó, là bóng dáng liêu xiêu của những phụ nữ oằn vai kẻo kẹt gánh hàng rong, là gương mặt sạm nắng nhễ nhại mồ hôi của những người đàn ông đạp xích lô, khuân vác mướn, là đôi mắt thơ dại của những em bé lẻ loi giữa chợ đời.

Tháng Giêng của nhiều năm bão lũ, biết bao nhiêu gia đình không được hạnh phúc đón xuân, biết bao nhiêu em nhỏ khát khao chờ đợi những người hảo tâm quyên góp cho quần áo, rộng thùng thình hay chật bó người không sao cả, cũng là “mới” rồi.

Tháng Giêng còn có những cơn mưa phùn làm hồi sinh cây cối, những lá xanh, những chồi non ươm mầm nẩy nở.

Tháng Giêng báo hiệu mùa xuân, mùa của cỏ cây hoa lá, của vạn vật trở mình.

Trong không khí hối hả vào những ngày cuối cùng của năm cũ, trong sự tất bật của dòng người xuôi ngược với nhiều nỗi lo toan cho một cái Tết cổ truyền, chúng ta hãy dành vài phút giây lắng lòng, hướng về những mãnh đời bất hạnh, để cầu nguyện cho tháng Giêng năm nay sẽ khởi đầu cho 12 tháng bình yên, bão lũ không còn giày xéo đâu đó trên thế gian này, để mọi người, mọi nhà đều hân hoan chào đón mùa Xuân, cùng nhau hòa theo không khí tưng bừng của Xuân yên vui, hạnh phúc, người lớn có thể nở trên môi nụ cười rạng rở; trẻ con reo mừng với những đôi mắt tròn xoe cất tiếng cười hồn nhiên, tung tăng trong quần áo mới đi khoe khắp xóm làng.

Tháng Giêng qua rồi phiền muộn; từng nỗi âu lo, từng sự khốn khổ sẽ theo tờ lịch mỏng cuối cùng rơi xuống.

Tháng Giêng đón đợi niềm vui, mọi người chúc nhau những điều tốt đẹp khi Tết đến, xuân về.

Nhân đây, tôi thân mến chúc anh chị em trong Ban biên tập năm mới tràn đầy hạnh phúc, thành đạt, an khang và qua thư ngỏ tháng giêng nầy, thay mặt Giao Mùa xin gởi đến quý bạn đọc lời chúc vạn sự cát tường, toàn gia an phúc.

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư Ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 141 ): 01/01/2014

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

CUỘC TÌNH THÁNG GIÊNG


Bao nhiêu lần tháng giêng
Bấy nhiêu lần muộn phiền
Một cuộc tình rụng vỡ
Trăm ngàn nỗi niềm riêng

Mùa xuân mang sắc tím
Trời tháng giêng mông mênh
Nghe tâm hồn trống vắng
Theo cuộc tình buồn tênh

Thơ không còn vị ngọt
Tháng giêng lạnh buốt tim
Anh như làn sương mỏng
Cuộc tình sầu cô miên

Âm thầm rơi nước mắt
Bắt đầu từ tháng giêng
Đêm từng đêm cúi mặt
Ru cuộc tình ngủ yên

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 15/12/2013
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 141 ): 01/01/2014