Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

BÊN HỒN MỘNG DU


Người đi để nhớ để thương
Cho ta hiu quạnh nửa đường chông gai
Với trăm ngàn nỗi đắng cay
Như chim lẻ bạn lạc loài kêu sương  
Tình trôi theo áng mây buồn
Tâm tư ray rứt nghe tương tư sầu
Còn gì  mà nói với nhau
Ngoài dòng nước mắt nghẹn ngào rơi rơi  
Người đi biền biệt xa khơi
Đau lòng ta lắm người ơi hỡi người
Muộn phiền cao ngất đỉnh trời
Thủy chung giữ trọn một đời bể dâu  
Từng đêm trăn trở canh thâu
Đem bao hờn tủi dìm vào ý thơ
Kiếp tằm đành phải nhã tơ
Đoạn trường bến cũ đợi chờ thuyền xưa  
Mỗi lần ngọn gió chuyển mùa
Tóc mây từng sợi đổi màu khói sương
Nắng chiều sót giữa hoàng hôn
Trái tim thoi thóp bên hồn mộng du      

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 15/10/2011
-  Hoa Đông Phương: 23/12/2011
-  Núi Ấn Sông Trà: 20/01/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 125 ): 01/09/2012

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2011

ĐỈNH SẦU


Trời chớm thu rồi đó anh
Nghe trong tiếng gió mong manh tình buồn
Anh mang ngần ấy yêu thương
Gởi theo con nước xuôi nguồn trôi xa
Khúc sầu từng đoạn thiết tha
Nỗi lòng hòa điệu âm ba nghẹn ngào
Ngậm ngùi đêm nối tiếp nhau
Vương nhiều nỗi nhớ chất cao muộn phiền
Tương tư trăng rụng bên thềm
Rưng rưng nước mắt thắm mềm tim anh
Cuối ngày sợi nắng lung linh
Niềm riêng anh giữ cho mình xót đau
Đôi bờ một cảnh bể dâu
Chờ trông Ô Thước bắt cầu sông Ngân
Tuổi chiều hiu hắt bâng khuâng
Đợi chim én dệt mùa Xuân muộn màng

Chung Thủy 
- Viết theo ý bài:”Sầu Đã Chất Từng” của Tuyền Linh

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 06/10/2011
-  Núi Ấn Sông Trà : 10/10/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 115 ): 01/11/2011
-  Hoa Đông Phương:  02/11/2011

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

KHÚC CA SAY


Tri kỷ tìm nhau mắt đã mờ (1) 
Phải chăng chỉ gặp được trong mơ 
Chung Huy tao ngộ cùng Du Thụy (2) 
Sưỡi ấm thâm tình qua tiếng tơ

Cám cảnh dòng đời lắm trái ngang 
Hắt hiu đối bóng lệ đôi hàng 
Truân chuyên một kiếp người dâu bể 
Buồn lắng sâu bởi những phũ phàng

“Ta may có bạn thơ tri kỷ 
Trút nỗi cô sầu theo gió mây”(3) 
Âm hưởng Dao cầm nghe thánh thót 
Cao sơn lưu thủy (4) khúc ca sa

Vọng tưởng người xưa nhớ người nay!

Chung Thủy 
12/08/2011 
- Viết tặng Phạm Ngọc Phương -

(1): Thơ của Đái Đức Tuấn 

(2): Bá Nha họ Du tên Thụy 
      Tử Kỳ họ Chung tên Huy 
(3): Hai câu thơ của thsngocphuong 
(4): Bá Nha hay đàn bản”Cao sơn lưu thủy” 
      chỉ có một mình Tử Kỳ biết thưởng thức.

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2011

TRI NGỘ


Phương đã qua thăm, cả vườn thơ 
Phong cảnh cổ xưa đẹp không ngờ 
Từng từ chuốt trau đẹp ý nghĩa 
Mỗi bài hồn đau tiếc tình xưa…(*)

Mỗi bài là mỗi một niềm đau 
Từng ý là trăm vạn nỗi sầu 
Từ độ lưng trời chim duỗi cánh 
Thơ buồn như những giọt mưa Ngâu

Hỏi khách đến thăm có ngỡ ngàng 
Lá hoa tàn úa rụng vườn hoang 
Chạnh lòng khách viết lời chia sẻ 
Thấp thoáng chân mây vệt nắng vàng

Rất cám ơn Phương đã ghé vào 
Vườn thơ trao kết mối tương giao 
Đàn ai so phím lên cung bậc 
Gảy khúc tri âm thật ngọt ngào

Chung Thủy 
11/08/2011 
- Viết tặng phạm Ngọc Phương -   
     (*): 4 câu thơ của thsngocphuong

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011

VỆT NẮNG MỎNG MANH


Dáng Mẹ nghiêng nghiêng theo tuổi già
Ngả dài trên mỗi bước chân qua
Nuôi con Mẹ cạn từng dòng sữa 
Nhẹ tiếng ru hời giọng thiết tha

Buổi cuối ngày vệt nắng mỏng manh
Mẹ như chiếc lá úa trên cành
Lửng lơ chiều gió bay muôn hướng
Lạc nẻo mù xa ngút biển xanh

Phận Hạc dãi dầu suốt một đời
Ta nghe nước mắt mặn bờ môi
Mấy mươi năm mãi ôm phiền muộn
Mười ngón tay suông cũng rã rời

Chỉ mong luôn được cài hồng đỏ
Mong Mẹ tuổi cao ngất đỉnh trời
Nhìn Mẹ liêu xiêu chiều sắp tắt
Sợi buồn từng giọt nhẹ rơi rơi

Chung Thủy 

Đăng trên: 
- "Thư Ngỏ" Nguyệt san Giao Mùa ( Số 135 ): 01/07/2013
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 18/06/2015

Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

THẦM THÌ


Lời như dỗ ru cuộc đời dâu bể
Ta mượn thi ca gởi đoạn tình sầu
Khách lãng du cảm thông niềm riêng lẻ
Chút tương đồng chung gảy khúc tiêu dao

Để lãng quên đi từng chuỗi bể dâu
Đấng tạo hóa trêu đùa thân cô phụ
Lớp lớp trùng trùng đắng cay chưa đủ
Còn ban thêm cho nỗi nhớ ngọt ngào

Một kiếp người với vô số thương đau
Nên ý thơ nẩy mầm theo tiếng khóc
Xót phận liễu mềm võ vàng héo hắt
Đã mỏi mòn chờ đợi bóng vó câu

Những mãng phù vân phủ kín mái đầu
Thời gian rụng càng chất cao phiền muộn
Thơ vẫn buồn bởi hồn ta tím lạnh
Nước mắt rơi mà ngỡ giọt mưa Ngâu

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 07/11/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 139 ): 01/11/2013

CHỈ CÓ MÌNH TA


Ta vẫn mãi mang nỗi sầu dĩ vãng
Với từng chiều buồn lặng lẽ đợi trông
Bao nhiêu bận thu vàng thay sắc lá
Là mấy lần hiu quạnh buổi tàn đông

Ta thương ta trọn một đời dang dỡ
Cũng đành rồi kiếp nhện phải nhã tơ
Đêm nối theo đêm đong đầy nỗi nhớ
Ngày tiếp qua ngày dệt khúc tình thơ

Ta say giấc ngủ vùi trong dĩ vãng
Tình pha lê vụn vỡ cuối mùa yêu
Hạnh phúc mong manh tợ khói lam chiều
Trơ mắt ngó giọt sầu rơi thánh thót

Ta chết lặng nghe tim mình thảng thốt
Mất nhau rồi trời đất dậy cuồng phong
Người quay lưng ta âm thầm đưa tiễn
Tưởng chừng như bão tố nổi trong lòng

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 09/10/2011
-  Hoa Đông Phương: 07/12/2011
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 136 ): 01/08/2013

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2011

DẤU THỜI GIAN


Ngoài hiên phủ kín dấu rêu phong
Quạnh quẽ hẩm hiu chốn biệt phòng
Cuối nẻo đường xa đành rẽ lối
Mỏng manh thân liễu giữa trời đông

Cung thương lỗi nhịp đàn sai khúc
Nửa bản tình ca đứt đoạn rồi
Ai oán ngậm ngùi chim lẻ bạn
Thơ buồn như suối lệ tuôn rơi

Bể dâu chìm nổi duyên mai trúc
Hẹn ước trăm năm gió chuyển mùa
Tình muộn vỡ tan theo bọt nước
Chạnh lòng vương vấn chuyện xa xưa

Lắng nghe từng tiếng thời gian rụng
Chất kín trong tim những đoạn trường
Ngày tháng dìm sâu thêm nỗi nhớ
Âm thầm đón nhận những sầu thương

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 21/10/2011
-   Hoa Đông Phương: 13/01/2012
-  Núi Ấn Sông Trà: 20/01/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 133 ) : 01/05/2013

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2011

CÁM CẢNH


Khách vào thăm viếng mãnh vườn thơ 
Chỉ thấy hoa tàn rụng xác xơ 
Trăm nụ tình xuân bay lác đác 
Rêu giăng kín ngõ dấu phai mờ

Tri kỷ bềnh bồng như khói sương 
Đau thương theo suối lệ khơi nguồn 
Thơ mang nỗi nhớ rơi trong mắt 
Rơi xuống thềm xưa mấy giọt buồn

Khách đến dừng chân đứng phía ngoài 
Nhìn xuyên khung cửa ngắm hoa lay 
Gió chao chiếc lá vàng tơi tả 
Tan tác hồn hoang trong phút giây

Một chút muộn phiền đọng cỏ cây 
Mơ hồ ru dỗ mộng liêu trai 
Vườn thơ ghé lại sầu da diết 
Nghe tiếng lòng ai quyện gió mây

Chung Thủy 
29/07/2011

Đăng trên báo: 
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục : 23/02/2012 
- Hoa Đông Phương : 08/03/2012 
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 120 ) : 01/04/2012

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

NHỚ


Xưa Bá Nha gảy Dao cầm réo rắt 
Tỏa âm thanh quyện với khói trầm hương 
Tử Kỳ nghe tiếng đàn như nước chảy 
Giây bổng trầm vòi vọi bến Hán Dương

Nhớ chuyện cũ lòng như buồn da diết 
Viết mấy câu cho vơi chút ngậm ngùi 
Giữa biển người biết ai là tri kỷ 
Nên muộn phiền mãi mãi cũng không nguôi

Nửa cuộc đời chỉ làm bạn với thơ 
Chờ đêm xuống một mình say ảo mộng 
Gởi sương khuya từng giọt mềm lắng đọng
Những sầu thương theo con sóng xô bờ

Nghe thiết tha với niềm đau thánh thiện 
Ru giấc cô miên mặn đắng bờ môi 
Vàng lá úa tuổi hoàng hôn tím lạnh 
Nhớ tri âm vẫn biền biệt xa xôi

Chung Thủy 
29/07/2011

Đăng trên báo : 
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục : 26/01/2012 
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 128 ): 01/12/2012

BIỂN ĐỢI...TA CHỜ...


Biển vẫn đợi... thuyền hững hờ lướt sóng 
Xuôi mái chèo khuất dạng cuối chân mây
Thuyền và biển muôn đời như bèo nước 
Hợp rồi tan... nối tiếp phút phân ly

Biển vẫn đợi... bằng mênh mông nỗi nhớ 
Thấp thoáng mờ xa mơ cánh chim trời 
Lạc nẻo về thuyền đi không trở lại 
Lẻ bạn rồi chim nọ đã lìa đôi

Biển vẫn đợi... qua mấy mùa giông bão 
Ta vẫn chờ bao lượt sóng bạc đầu 
Sóng của biển hay lòng ta nổi sóng 
Cuồn cuộn dâng ngập kín những thương đau 

Biển vẫn đợi... vẫn xanh... theo ngày tháng 
Ta vẫn chờ... người vẫn mãi bặt tăm 
Biển vẫn đợi ta vẫn chờ vô vọng 
Nghe ý thơ hòa gió biển thì thầm

Chung Thủy 
27/07/2011

Đăng trên báo : 
 - Quảng Ngãi Nghĩa Thục : 11/10/2011 
 - Núi Ấn Sông Trà : 08/11/2011 
 - Hoa Đông Phương : 02/01/2012 
 - Nguyệt san Giao Mùa ( Số 132 ): 01/04/2013