Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

BẾN ĐỢI


Thuyền bỏ đi rời xa bến sông
Nhổ neo theo con nước xuôi dòng
Biển khơi lượn sóng dâng cuồn cuộn
Những tưởng chừng như ngọn sóng lòng

Vẫn mãi làm thân bến đợi thuyền
Từng mùa lá úa rụng ngoài hiên
Bấy nhiêu ly khúc sầu chia biệt
Tím ngắt hồn thơ bởi muộn phiền

Se thắt tình riêng chạnh nỗi niềm
Âm thầm lặng lẽ giấc cô miên
Đơn côi bóng chiếc buồn hiu hắt
Sương lạnh mềm môi buốt trái tim

Bến cũ bao lần đón bão giông
Mấy lần trời trở ngọn đông phong
Thuyền xưa thăm thẳm trôi biền biệt
Đến buổi nào theo nước ngược dòng…

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 157 ): 01/05/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 10/05/2015

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

THẦM LẶNG


Đêm hoang vắng khung trời đầy bóng tối
Tâm hồn ta giăng kín bởi mây đen
Trái tim nghẹn ngào chìm trong thương nhớ
Những suy tư theo từng chuỗi muộn phiền

Ta muốn gởi niềm riêng vào sương gió
Buồn hắt hiu qua mấy lượt nắng mưa
Anh thản nhiên làm người xa kẻ lạ
Tình mong manh như giọt nước đong đưa

Ta đứng lại với ngút ngàn tiếc nuối
Ngẩn ngơ nhìn anh ngoảnh mặt quay lưng
Ca khúc cuối nửa chừng sai cung bậc
Lặng thầm nghe dòng nước mắt rưng rưng

Tự dỗ ru cuộc đời mình dâu bể
Bằng nguồn thơ thay tiếng khóc ngậm ngùi
Thầm lặng dấu che nỗi sầu dai dẳng
Suốt một kiếp người vẫn mãi không nguôi

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/03/2015
- Nguyệt san Giao Mùa (Số 156 ):01/04/2015

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

CẢM NHẬN BÀI:"TÌNH KHÚC BUỒN"


Bài Xướng

Người ơi xa tít phương trời
Nỗi niềm cay đắng rối bời làm sao
Từng đêm ngắm nguyệt ước ao
Biết bao kỷ niệm dạt dào còn vương

Mây sầu rơi lệ du dương
Mắt người tuôn chảy giọt thương đêm dài
Nhìn trăng buông đổ láng lai
Giọt lòng héo hắt thở dài tương tư....

... Lần đầu ghé thăm chủ nhà, đọc thơ, 
góp vui mấy vần để làm quen giao lưu, vui nhen chủ nhà, chúc vui vẻ khỏe nhé.
Vanba65

Bài Họa

Người xưa ở tận phương trời
Nỗi lòng da diết rối bời làm sao
Nửa khuya thầm những ước ao
Một vùng kỷ niệm dạt dào vấn vương
Tiếng sầu từng giọt du dương
Đọng trên khóe mắt niềm thương tuôn dài
Thơ tình âm điệu láng lai
Sợi buồn dệt chút u hoài tương tư…

… Lần đầu anh ghé vườn thơ
Chạnh niềm thông cảm có lời sẻ chia
Tưởng chừng đâu gặp Bá Nha
“Cao sơn lưu thủy” khúc ca một bài (1)
Ta xin như được Tử Kỳ
Dao cầm thánh thót phút giây ấm lòng…
Chung Thủy

(1): Bá Nha hay đàn bản “Cao sơn lưu thủy”
 chỉ có một mình Tử Kỳ biết thưởng thức.

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

TÌNH KHÚC BUỒN


Lòng buồn biết nói cùng ai
Từng đêm nước mắt chảy dài trên mi
Lỡ vương mang chút tình si
Một đời ta vẫn miệt mài thương đau
Với trăm ngàn những tủi sầu
Với bao nhiêu nỗi nghẹn ngào trong tim
Nửa khuya gió lạnh ngoài hiên
Biệt phòng dỗ giấc cô miên một mình
Quạnh hiu thầm đếm muộn phiền
Nghe nhung nhớ gọi càng thêm bùi ngùi
Chim bay tận đỉnh mây trời
Phương xa xoải cánh quên rồi đường xưa
Bao lần mưa nắng nắng mưa
Mấy lần gió đã chuyển mùa sang đông
Lối về phủ kín rêu phong
Ta làm thiếu phụ Nam Xương đợi chồng
Dù cho giông bão chập chùng
Vườn thơ khép ngõ thủy chung một đời

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/03/2015
- Nguyệt san Giao Mùa (Số 156 ):01/04/2015

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

PHIÊN BUỒN


Nước mắt theo nguồn thơ chảy tuôn
Vẫn không quên được cuộc tình buồn
Từng đêm hiu quạnh nghe hoang vắng
Nghe vẳng đâu đây khúc đoạn trường

Một chút muộn phiền đọng khóe mi
Người đi xa tít cuối chân mây
Dững dưng rẽ bước về nơi khác
Để lại trong ta nỗi nhớ đầy

Biết gởi nơi nào bao khổ đau
Biết ai chia sẻ những phiên sầu
Nửa khuya đối bóng lòng tê tái
Sương rụng dần lên bạc mái đầu

Lặng lẽ đợi chờ bóng cố nhân
Đếm thầm xem được mấy mùa đông
Bao nhiêu xuân đến bao nhiêu hạ
Với mấy lần thu đã thủy chung…

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/02/2015
- Nguyệt san Giao Mùa (Số 155 ):01/03/2015

TÌNH CA


Xa nhau mấy lượt thu đông
Mấy lần xuân hạ mênh mông giọt sầu
Thơ buồn nắn nót từng câu
Là từng nhung nhớ dạt dào rưng rưng  
Tình ca gãy khúc nửa chừng
Tiếng đàn lạc phím dây chùn cung tơ
Uyên Ương giờ đã lìa đôi
Nghẹn ngào với nỗi ngậm ngùi biệt ly 
Thương loài chim phải rời bầy
Lưng trời duỗi cánh lạc loài xót xa
Bao nhiêu sợi nắng chiều tà
Sầu theo nước mắt ướt nhoà trong đêm  
Lẻ loi buốt lạnh buồng tim
Nửa khuya bóng chiếc nghiêng nghiêng đợi chờ
Biết bao giờ đến bao giờ
Bướm xưa trở lại vườn thơ hẹn hò…

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 154 ): 01/02/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 12/02/2015

TÂM TƯ


Cũng muốn tìm quên trong biển người
Ngại ngùng con sóng dữ ngoài khơi
Đợi chờ chia sẻ bao phiền muộn
Chờ đợi tri âm giữa chợ đời

Một thoáng hững hờ giấc liêu trai
Phút giây chợt tỉnh mộng trang đài
Nửa khuya sầu với nguồn thi tứ
Phiêu lãng hồn theo sương khói bay

Tự thấy lòng như mặt nước hồ
Bình yên phẳng lặng dưới mưa thu
Cô phòng quạnh quẽ buồn hiu hắt
Lối cũ thềm xưa kín ngõ vào

Cơn gió nhẹ lùa lá úa rơi
Niềm đau lang bạt đỉnh mây trời
Tiếng thơ ru dỗ đời dâu bể
Lặng lẽ cô đơn giữa biển người

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 157 ): 01/05/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 10/05/2015

Ý THƠ


Làm thân cô phụ truân chuyên
Bể dâu trọn kiếp ngả nghiêng với đời
Bao nhiêu lá úa rụng rơi
Là bao nỗi nhớ gọi mời trong tim   
Giọt sầu mặn đắng môi mềm
Tóc mây theo hạt sương đêm trắng dần
Tình xưa như áng phù vân
Niềm riêng còn lại những vần thơ đau   
Tay buồn mười ngón đan nhau
Ôm tròn phiền muộn dìm sâu đáy lòng
Cho từng ngày tháng long đong
Sẽ trôi trôi mãi cuối nguồn biển xanh   
Làm thân cô phụ mỏng manh
Đắng cay cay đắng cũng đành chịu thôi
Quay về khép cổng vườn thơ
Mặc cho bươm bướm thẩn thờ ngoài hiên

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 153 ): 01/01/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 29/04/2015

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

NẮNG CHIỀU


Một chút muộn phiền dệt ý thơ
Lặng nhìn con nhện mãi giăng tơ
Quạnh hiu trăn trở từng đêm vắng
Thao thức canh khuya mỏi mắt chờ

Sợi nắng chiều vương buổi cuối ngày
Vàng rơi mỗi đợt lá xa bay
Tình xưa mờ ảo như sương khói
Dĩ vãng mơ hồ theo bóng mây

Sâu lắng dạt dào những nhớ nhung
Giọt sầu đọng lại dấu rêu phong
Vườn thơ hoa úa màu tim tím
Rụng kín thềm hoang… lạnh biệt phòng
                   
Nước mắt tuôn dài bởi đợi mong
Nắng chiều qua mấy lượt Thu Đông
Lòng buồn biết mấy mùa Xuân Hạ
Vẫn giữ cho mình chữ thủy chung

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/02/2015
- Nguyệt san Giao Mùa (Số 155 ):01/03/2015

BÂNG KHUÂNG


Ta biết đi đâu biết đến đâu
Lang thang bóng nhỏ thẩn thơ sầu
Đò ngang một chuyến về đâu nhỉ
Lỡ bước qua sông… Lỡ nhịp cầu

Lạc lõng một mình nơi chốn xa
Bơ vơ chờ đợi đón đò qua
Hoàng hôn còn sót vài tia nắng
Héo hắt niềm riêng buổi xế tà

Trông ngóng đò ngang vẫn biệt tăm
Mòn hơi đón đợi buổi tương phùng
Từng chiều đơn lẻ bên bờ vắng
Lá rụng đầy theo nỗi nhớ mong

Đò vẫn hững hờ bỏ bến xưa
Nắng mưa mưa nắng đã bao mùa
Chùn chân trở gót lòng tê dại
Một chuyến đò ngang mấy kẻ đưa…

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 154 ): 01/02/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 12/02/2015

NỖI NIỀM RIÊNG


Nước mắt đầy vơi buổi tạ từ
Niềm riêng sâu lắng những suy tư
Xuân đi Hạ đến bao sầu nhớ
Đông tiễn Thu tàn dạ ngẩn ngơ

Lặng lẽ đeo mang nỗi muộn phiền    
Một mình nhìn ngọn sóng chao nghiêng  
Thẩn thờ hiu quạnh bên bờ vắng
Chờ tiếng mái chèo khuấy nước đêm

Từng chuỗi bể dâu tím lạnh lòng
Mờ xa cánh nhạn cuối trời đông
Sương khuya rơi nhẹ ngoài khung cửa
Đọng lại bờ môi mấy giọt nồng

Hơn nửa cuộc đời lắm đắng cay
Tình xưa theo sương khói cao bay
Còn đây là nửa hồn thơ chết
Rồi sẽ phiêu bồng với gió mây

Chung Thủy 

Đăng trên: 
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 157 ): 01/05/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 10/05/2015

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

HƯƠNG CHIỀU


Bọn chúng ta từ khi rời trường lớp
Mỗi người mỗi nơi theo lượn sóng đời
Nhân dáng cũ mong manh ngoài tầm vói
Dung nghi nào như vệt nắng chiều rơi

Chỉ còn đây cõi lòng thời nhỏ dại
Và thật nhiều bao kỷ niệm nắng mưa
Xin tận hưởng niềm vui đang mở hội
Vài phút giây gợi nhớ chuyện ngày xưa

Sẽ có lúc giống hoa vừa rũ cánh
Lá khô vàng héo úa rụng tả tơi
Ta trân trọng từng đôi tay còn lại
Giữ cho nhau thêm khoảnh khắc tuyệt vời

Để trái tim với trăm đường máu đỏ
Nghe dạt dào tha thiết chút tình thơ
Thương biết mấy thuở học trò áo trắng
Thương làm sao vùng tuổi hạ ngậm ngùi

Chung Thủy

- Tặng các bạn chung lớp -

GIỌT MẶN


Đêm hiu quạnh cô phòng thêm hoang vắng
Từng nỗi niềm riêng thầm khóc một mình
Những suy tư qua mấy mùa giông bão
Thương đời mình như sóng nước lênh đênh

Gió lay động vườn thơ hoa chớm nở
Ta mềm lòng ru dỗ giấc mơ xuân
Hạnh phúc mong manh bềnh bồng phiêu lãng
Uyên Ương sầu theo tình khúc muộn màng

Mộng Yến Oanh cũng vội vàng tan biến
Anh thản nhiên làm ngọn gió trời đông
Ta cay đắng nghe tâm hồn tê tái
Vẫn mòn hơi chờ đợi nước ngược dòng

Dù vẫn biết đợi chờ trong vô vọng
Anh xa vời như cánh nhạn mù khơi
Bao nhung nhớ đọng đầy trong khóe mắt
Nửa khuya buồn từng giọt mặn rơi rơi…

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 154 ): 01/02/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 12/02/2015

LUYẾN LƯU


Nghe buốt nghẹn lòng phút tiễn đưa
Người đi buồn biết mấy cho vừa
Tưởng chừng cánh én mang xuân tới
Bất chợt từ đâu gió chuyển mùa

Cuối nẻo đường đời khóc biệt ly
Sương khuya nhỏ giọt thấm vai gầy
Tình ca lỗi nhịp quên cung bật
Nửa khúc nhạc sầu lạc phím giây

Ngày tháng mòn theo nỗi đợi chờ
Nhớ nhung lưu luyến mãi không nguôi
Từng đêm lặng đếm thời gian rụng
Đầy kín trong tim những ngậm ngùi

Hằn dấu chân chim trên khóe mi
Tàn phai hương sắc buổi xuân thì
Hồn thơ tím lạnh sai vần điệu
Vệt nắng chiều lên bạc tóc mây

Chung Thủy
                                         
Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 152 ): 01/12/2014
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 29/04/2015

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

TỪNG NỖI THƯƠNG SẦU


Anh phương đó thật xa tầm tay vói
Ta ở đây lòng da diết mong chờ
Đêm từng đêm một mình ôm mặt khóc
Sắt se buồn đem nỗi nhớ vào thơ

Ta câm nín lặng nhìn anh ngoảnh mặt
Vội quay lưng không giây phút tạ từ
Tình rụng vỡ phiêu bồng theo sương gió
Theo giọt mặn nồng phiền muộn suy tư

Niềm đau cuối như trời giăng bão tố
Khúc biệt ly lên tiếng khẽ gọi mời
Nghe lắng đọng trong tận cùng suy tưởng
Tự trách mình thêm lần nữa ra khơi

Để mãi miết vẫn mòn hơi đón đợi
Lời ngọt ngào thầm ru dỗ bể dâu
Ta muốn ngủ trong vòng tay anh mở
Giấc ngủ ngàn năm khép kín thương sầu

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 153 ): 01/01/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 13/04/2015

THOÁNG NGẬM NGÙI


Ta chợt thấy giọt sương rơi trong mắt
Lòng bâng khuâng luôn khắc khoải đợi chờ
Ngày thật dài theo từng chiều héo hắt
Theo từng đêm buồn hiu quạnh bơ vơ

Đau thương chín rụng vàng trong tiềm thức
Ta mơ hồ chôn dấu nỗi niềm riêng
Muốn gởi gió mây hồn thơ xao xuyến
Với những suy tư đong kín muộn phiền
         
Cho đắng cay chìm sâu vào quên lãng
Cho nhớ nhung nương mây gió phiêu du
Cho đau khổ một đời thân cô phụ
Được bình yên qua mấy lượt bể dâu

Dù mãi mãi tâm hồn ta tím ngắt
Tình muộn màng như vệt nắng lung linh
Ta lặng lẽ làm quen đời dâu bể
Và ngậm ngùi nghe hạnh phúc mong manh

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 153 ): 01/01/2015
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 13/04/2015

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

MONG ĐỢI


Giữa biển người tâm hồn ta hoang vắng
Theo lượn sóng đời từng đợt nhấp nhô
Bầu trời cao ta mong chờ mỏi mắt
Bóng chim xưa vẫn biền biệt xa mù

Mây thênh thang với gió ngàn lang bạt
Ta ngu ngơ vương vấn cuộc tình buồn
Trên lối rẽ một mình ta đứng lại
Đếm những giọt sầu lặng lẽ khơi tuôn

Vẫn không biết tại vì sao mình khóc
Nước mắt rơi chưa quên được muộn phiền
Nước mắt rơi càng thấm sâu nỗi nhớ
Thương phận mình đời cô phụ truân chuyên

Nên chấp nhận kiếp nầy làm bến đợi
Dù thuyền đi mãi miết chẳng quay về
Ta mơ tưởng mình trở thành tổ ấm
Để miệt mài mời gọi cánh thiên di

Chung Thủy

Đăng trên:
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 152 ): 01/12/2014
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 08/04/2015

ĐỔI THAY


Cánh diều nhỏ bay cao trong chiều gió
Giữa mênh mông bầu trời rộng bao la
Ta lặng lẽ bên cuộc tình sau cuối
Thật mỏng manh như nắng buổi xế tà

Bỗng đứt dây nên cánh diều chao đảo
Rơi im lìm trên mặt đất xa mù
Nhắm đôi mi dấu che dòng nước mắt
Từng đêm buồn ru dỗ giấc mộng du

Ta chua xót nghe tâm hồn vỡ vụn
Sầu miên man với nỗi nhớ biệt ly
Lời yêu thương mới hôm nào mời gọi
Tê buốt lòng cay đắng tiễn người đi

Ta còn lại trái tim buồn khô héo
Thoi thóp dần sau mấy lượt bể dâu
Ta những tưởng mình là thuyền lạc bến
Trôi lênh đênh theo con sóng bạc đầu

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 151 ): 01/11/2014
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 08/04/2015

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

TÌNH SÂU


Nỗi buồn như chơi vơi
Tủi phận mình cô lẻ
Người hững hờ dong ruỗi
Ở phương nào xa xôi

Đêm từng đêm khắc khoải
Ta khóc hoài không thôi
Cũng đành chia đôi ngã
Góc biển và chân trời

Người dững dưng ngoảnh mặt
Ta đứng lại bên đường
Ngõ về qua lối rẽ
Với cuộc tình đơn phương

Một mình ta hiu quạnh
Đêm trở giấc muộn phiền
Nghe tâm hồn thổn thức
Trái tim sầu ngủ yên

Chung Thủy

Đăng trên:
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 151 ): 01/11/2014
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 08/04/2015

TRƠ BUỒN


Ta với tháng ngày âm thầm quạnh quẽ
Buồn mênh mông sau mỗi cuộc bể dâu
Tình muộn màng đã hững hờ qua vội
Đêm nối từng đêm nhung nhớ tủi sầu

Ta còn lại ngút ngàn bao tiếc nuối
Trăm vạn suy tư ray rứt ngậm ngùi
Chút khoảng tình si mòn hơi đón đợi
Nước mắt khơi dòng lặng lẽ tuôn rơi

Cũng bất chợt ta nghe lòng chua xót
Tự trách hờn sao đón nhận thương vay
Để cô đơn một mình trong hoang vắng
Nghe trái tim lên tiếng khóc lạc loài

Nhân dáng đó như xa tầm tay vói
Ta ngẩn ngơ chôn dấu chuỗi muộn phiền
Tình sau cuối đã hững hờ qua vội
Hồn thơ mềm theo những nỗi niềm riêng

Chung Thủy

Đăng trên:
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 151 ): 01/11/2014
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 28/01/2015

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

THÁNG TÁM ƠI!


Một nửa mùa thu đi qua tháng tám
Một nửa cuộc đời dâu bể rong rêu
Tháng tám lại về ngang qua khung cửa
Phiền muộn về theo quạnh quẽ hắt hiu

Cơn gió nhẹ ru buổi chiều tháng tám
Góc nhỏ trái tim réo gọi tình buồn
Cơn mưa thì thầm muộn màng cuối hạ
Ướt đẫm mùa thu rơi rụng muôn phương

Thu của thuở nào xa xưa tháng tám
Hồn thơ mềm với từng sợi tơ vương
Say giấc mộng giữa sương mù mờ ảo
Mằn mặn bờ môi những giọt đau thương

Cho đến bây giờ mùa thu tháng tám
Bóng thời gian hong sắc nắng ngỡ ngàng
Mây lạc lối đưa tâm hồn bay bổng
Nước mắt sầu hòa điệp khúc ly tan

Trăng đơn lẻ trên khung trời tháng tám
Đêm lặng yên chờ đợi ngọn thu phong
Đã mấy lượt vườn xưa vàng lá úa
Tháng tám về cho nỗi nhớ mênh mông

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư ngỏ” Nguyệt san Giao Mùa ( Số 148 ): 01/08/201
- Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 14/08/2015

THƯ NGỎ THÁNG TÁM


Khi gỡ tờ lịch cuối cùng của tháng bảy, bất chợt tôi nhớ đến câu hát: “Tháng tám mùa thu, lá khởi vàng chưa nhỉ”… câu hát làm mềm lòng những người Hà Nội, mà cũng chỉ có người Hà Nội mới cảm nhận được hết vẻ thơ mộng có chút hắt hiu buồn trong từng đợt lá rơi của mùa thu tháng tám. Tôi vẫn thường nghe bạn bè ngoài đó kể lại như vậy.

Tôi thì ở miền Nam, nơi nầy chỉ có hai mùa mưa nắng, nhận biết mùa hạ về với tiếng ve rộn rã trong sắc phượng rực trời, mang theo cái oi nồng cứ chầm chậm qua đi, nhường bước cho mùa thu nhẹ nhàng trở lại… ngoài phố chợ, người ta bày bán bánh trung thu, lồng đèn, thì là biết tháng tám đến. Mùa thu tháng tám luôn gợi cho tôi những cảm xúc diệu kỳ, một nỗi buồn man mác, mỗi buổi sớm mai thức dậy, chỉ một chút gió heo may cũng làm lạnh buốt tâm hồn và những đêm dài thao thức, chỉ tiếng lá khô khẽ rơi ngoài hiên vắng cũng đủ cho lòng se thắt, ngỡ bước chân ai về muộn buổi thu sang…

Tháng tám mùa thu tĩnh lặng như bước thời gian lặng lẽ ngang qua đời tôi. Những mùa thu cứ trôi đi mãi miết cuốn theo tuổi xuân về hun hút cuối trời, chỉ để lại những hoài niệm, những nỗi niềm tiếc nhớ khôn nguôi...

Chung Thủy

Đăng trên:
- “Thư ngỏ”Nguyệt san Giao Mùa ( Số 148 ): 01/08/2014

CON BIẾT LỖI RỒI MẸ ƠI!


Mẹ ơi! Nửa khuya nầy con bật khóc
Chợt nhận ra từ sâu thẳm tâm hồn
Con từng trở thành đứa con bất hiếu
Ngoảnh mặt vô tình quên hết công ơn

Chỉ có một lần suốt mấy mươi năm
Mẹ già nua nói lời không suy nghĩ
Con quên bẵng Mẹ một đời tận tụy
Nên đã hẹp hòi toan tính thiệt hơn

Mẹ gần gũi, con không về viếng thăm
Chỉ mãi mê với giận hờn ích kỷ
Đến hôm nay con muôn phần hối lỗi
Tận cõi lòng con thành kính ăn năn

Mẹ gầy hơn theo nhịp bước thời gian
Con bỗng sợ vệt nắng chiều lịm tắt
Càng cảm nhận trái tim mình quặn thắt
Hoàng hôn ơi chớ vội vã đến gần

Cho con xin được mỗi độ vu lan
Trên ngực áo luôn cài hoa hồng đỏ
Dáng liêu xiêu Mẹ vẫn chờ trước cửa
Con về trong vòng tay Mẹ thênh thang 

Chung Thủy

Đăng trên:
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 148 ): 01/08/2014
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 30/05/2015