Người đến tưởng chừng như nắng xuân
Cho hoa khoe sắc ngát hương nồng
Có con bướm lượn quanh vườn mộng
Một chút tình xuân buổi cuối đông
Một chút tình xuân cũng rụng rơi
Gió xuân nâng bổng cánh chim trời
Mưa xuân đọng lại trong tầm mắt
Giọt mặn nồng cay trên khóe môi
Dệt khúc tình xuân buổi cuối đông
Đeo mang trọn kiếp mối tơ chùn
Mỗi lần chim én mang xuân đến
Mỗi lần buốt lạnh chốn biệt phòng
Người đến rồi đi như khói mây
Người ơi từng nỗi nhớ đong đầy
Xuân nầy cho mãi xuân sau nữa
Ta chỉ còn đây những đắng cay
Chung Thủy
Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/02/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 167 ): 01/03/2016