Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

NỖI NHỚ ĐONG ĐẦY


Muốn gởi gió trời đem đến ai
Những niềm ray rứt những u hoài
Nghe như từ cõi lòng sâu thẳm
Phiền muộn sầu lên bạc tóc mây

Một bản tình ca gãy nửa chừng
Vườn thơ qua mấy lượt thu đông
Rêu xanh trải thảm ngoài song cửa
Chờ bước chân quen đến biệt phòng

Bóng lẻ thẩn thờ vương vấn ai
Suy tư thao thức suốt đêm dài
Canh khuya từng giọt buồn da diết
Càng chất chồng thêm chuỗi đắng cay

Ngày tháng dài theo nỗi ngậm ngùi
Quạnh hiu thầm đếm lá vàng rơi
Đợi ai đã mấy mùa xuân hạ
Sợi nhớ đong đầy trên mắt môi…

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 18/05/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 170 ): 01/06/2016

TIẾNG BUỒN TƯƠNG TƯ


Đêm đêm từng giọt tủi hờn
Thấm vào tim đã cạn nguồn máu tươi
Đau thương suốt cả một đời
Nhiều như sao giữa bầu trời mênh mông
Người làm cánh nhạn phiêu bồng
Ta mòn mỏi đợi bên dòng thời gian
Bao nhiêu lá rụng vàng sân
Là bấy nhiêu nỗi bâng khuâng muộn phiền
Hoàng hôn nắng xế dần nghiêng
Nghe như sâu lắng niềm riêng vô bờ
Đắng cay tím lạnh hồn thơ
Uyên ương lẻ bạn bơ vơ kêu chiều
Sầu nghiêng theo bóng tịch liêu
Dài thêm sợi nhớ hắt hiu mỏi mòn
Trăng khuya khuất dạng đầu non
Dư âm thánh thót tiếng buồn tương tư

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 18/05/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 170 ): 01/06/2016

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

NGƯỜI ƠI…


Ta không thể… làm sao ta có thể…
Tự giết dần từng hơi thở trong tim
Dù thời gian hằn những vết chân chim
Ta vẫn muốn đắm chìm vào mộng ảo

Say giấc ngủ ta thấy mình nhẹ bổng
Thả hồn thơ bay lượn với mây trời
Lang thang tìm một nhân dáng mù khơi
Sương giăng trắng mơ hồ xa thăm thẳm

Mắt long lanh ngàn vì sao rơi rụng
Mặn bờ môi đang chờ giọt mưa xuân
Sợi Cát Đằng mong đợi bóng Tùng Quân
Chiều cuối hạ tựa nương tia nắng ấm

Tà dương ơi hãy nhẹ nhàng chầm chậm
Chút hương nồng ru dỗ buổi hoàng hôn
Như đâu đây có ngàn mối tơ vương
Đang se kết giữa hai bờ thương nhớ

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/04/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 169 ): 01/05/2016

SÂU LẮNG


Anh biết không anh cứ mỗi chiều
Nắng vàng khuất dạng giữa cô liêu
Mây trời phiêu lãng trôi hờ hững
Ta thấy mình nhung nhớ thật nhiều

Nỗi quạnh hiu từng buổi đợi mong
Canh dài thao thức với bâng khuâng
Lặng nghe tiếng gió bên song cửa
Như gợi hồn thơ thêm nhớ nhung

Nước mắt đầy vơi trong bóng đêm
Cô phòng ray rứt chút tình riêng
Vẳng nghe xa thẳm lời hò hẹn
Ngày tháng dần quen những muộn phiền

Sâu lắng sầu thương tận cõi lòng
Mấy mùa xuân hạ mấy thu đông
Sắt son vẫn giữ niềm chung thủy
Trọn một kiếp người mãi thủy chung

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/04/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 169 ): 01/05/2016

NỖI NHỚ VÔ BỜ

     
Người đi biền biệt chưa về
Tự dưng có chút buồn tê tái buồn
Sông kia vẫn chảy xuôi nguồn
Như ta vẫn mãi vấn vương một người
Lặng thầm đếm giọt sầu rơi
Suy tư theo với mây trời lãng du
Sương khuya bạc trắng mái đầu
Mỏi mòn chờ bóng vó câu qua thềm
Xa xôi mù mịt cánh chim
Bao nhiêu lối rẽ biết tìm nơi đâu
Bọt bèo số phận bể dâu
Vẳng nghe có tiếng mưa Ngâu não lòng
Rêu phong trải kín biệt phòng
Thềm xưa khép ngõ héo mòn hồn thơ
Khúc tình sai lạc cung tơ
Chỉ còn nỗi nhớ vô bờ mênh mông

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 19/04/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 169 ): 01/05/2016

GIẤC MỘNG DU


Ta chợt buồn theo giọt nắng chiều
Hoàng hôn bảng lảng bóng cô liêu
Vẳng nghe vọng lại từ xa thẳm
Da diết làm sao tiếng sáo diều

Biền biệt mù khơi cuối đỉnh mây
Loài chim xoải cánh miệt mài bay
Phiêu du quên lãng lời hò hẹn
Bỏ lại nơi nầy nỗi đắng cay

Ta trải lòng trong những ý thơ
Dệt thêu tình khúc đẹp mơ hồ
Bên người với bản sầu ca muộn
Với khói sương mờ… giấc mộng du

Bóng lẻ bơ vơ giữa biển người
Lạc loài như chiếc lá vàng rơi
Tháng ngày hiu quạnh đời cô phụ
Nước mắt đầy vơi bởi ngậm ngùi

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 20/03/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 168 ): 01/04/2016

ÂM THẦM


Dòng thời gian dài thêm… thêm nữa
Nỗi quạnh hiu tê buốt cõi lòng
Mây lãng du ru tình ngủ muộn
Gió se buồn gợi nhớ mênh mông

Đêm thao thức sầu rơi trên mắt
Giọt mặn nồng lay động trái tim
Ta vẫn mãi làm thân bến đợi
Thuyền trôi xuôi biết thuở nào tìm

Bao suy tư gởi vào sương gió
Niềm xót đau cao ngất đỉnh trời
Chuỗi bể dâu hồn thơ tím ngắt
Thương đời mình như sóng ngoài khơi

Những phiền muộn âm thầm mời gọi
Ngày nối ngày cay đắng đắng cay
Ta lặng yên nghe từng nhịp thở
Mỏi mòn theo cánh nhạn xa bay

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 20/03/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 168 ): 01/04/2016

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

HƯƠNG NỒNG


Người đến tưởng chừng như nắng xuân
Cho hoa khoe sắc ngát hương nồng
Có con bướm lượn quanh vườn mộng
Một chút tình xuân buổi cuối đông

Một chút tình xuân cũng rụng rơi
Gió xuân nâng bổng cánh chim trời
Mưa xuân đọng lại trong tầm mắt
Giọt mặn nồng cay trên khóe môi

Dệt khúc tình xuân buổi cuối đông
Đeo mang trọn kiếp mối tơ chùn
Mỗi lần chim én mang xuân đến
Mỗi lần buốt lạnh chốn biệt phòng

Người đến rồi đi như khói mây
Người ơi từng nỗi nhớ đong đầy
Xuân nầy cho mãi xuân sau nữa
Ta chỉ còn đây những đắng cay


Chung Thủy


Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/02/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 167 ): 01/03/2016

LẶNG LẼ

  
Vẫn cánh én dệt màu xuân rực rỡ
Vẫn cành mai vàng nở giữa trời xuân
Sầu vẫn đọng triền miên trong tiềm thức
Ta một mình lặng lẽ mấy lần xuân

Gió se lạnh trái tim buồn tha thiết
Nhớ thiết tha nhân dáng bóng chim trời
Ta ngu muội đếm thời gian mong đợi
Đã bao mùa xuân lạnh lẽo đơn côi

Ta cứ tưởng hồn hoang như lạc lối
Tri âm ơi sao bỗng chốc tạ từ
Ta hụt hẩng với niềm đau êm ái
Tím ngắt lòng theo ngày tháng suy tư

Đến rồi đi vội vàng như sương khói
Vườn thơ sầu hoa lá cũng chao nghiêng
Ta vẫn mãi lặng thầm bên nỗi nhớ
Bên tiếng gió xuân da diết muộn phiền


Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/02/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 167 ): 01/03/2016

HẠNH PHÚC TRONG VEO


Ta vẫn ngỡ anh cho ta tình muộn
Như hoàng hôn vương lại chút nắng hồng
Ta ngây ngất với niềm đam mê ấy
Nghe ngọt ngào theo từng sợi nhớ nhung
                                     
Anh sưởi ấm cõi lòng ta băng giá
Xoa dịu niềm đau hằn vết trong tim
Ta sầu thương suốt mấy mùa mưa bão
Anh nhẹ xua tan bao nỗi muộn phiền

Anh đã đến cho ta lời ru dỗ
Thật nồng nàn làm xao động hồn thơ
Hạnh phúc trong veo một đời đón đợi
Ta yêu anh… không biết tự bao giờ…

Tự bao giờ anh quay lưng ngoảnh mặt
Bỏ lại ta đơn lẻ giữa biển người
Con sóng bể dâu vùi thân cô phụ
Hạnh phúc nào như bọt nước ngoài khơi

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/01/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 166 ): 01/02/2016

TÌNH NGỌT


Cũng có lúc ta nghe lòng rung động
Nghĩ về anh theo từng nỗi xuyến xao
Bỗng tự dưng anh đến thật ngọt ngào
Cho ta ngỡ tình yêu như huyền thoại

Trong giây phút tâm hồn ta rộng mở
Sau những tháng năm khép kín muộn phiền
Anh đã cho ta chút niềm nhung nhớ
Ru trái tim buồn một thoáng chao nghiêng

Anh đến muộn giữa cuộc đời băng giá
Bằng những thương yêu tha thiết mong chờ
Cho ta từng đêm mơ hồ ảo tưởng
Nghĩ về anh với cả một trời thơ…

Thơ vẫn viết bằng giọt sầu tình ngọt
Rơi âm thầm theo từng bước anh đi
Anh vẫn mãi như con thuyền không bến
Ta mòn hơi mỏi mắt đợi anh về

Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/01/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 166 ): 01/02/2016

TÌNH NHỚ


Có phải thật ta tìm rồi một nửa
Trong đêm buồn trăng rọi sáng vườn thơ
Một nửa từ lâu tưởng chừng hư ảo
Một nửa lòng riêng ta vẫn đợi chờ

Ta mãi miết tựa nương thân tùng bách
Tơ liễu mềm trao gởi chút tin yêu
Thời gian dù còn lại chẳng bao nhiêu
Ta tha thiết dành cho anh tất cả

Trong trái tim với nhiều đường máu đỏ
Và ngút ngàn sâu lắng mối tơ vương
Xin được nhận những tháng ngày êm ả
Có anh rồi như có một trời thương

Nên vắng anh đất trời như nghiêng ngả
Đành lòng nào anh hờ hững quay lưng
Ta đứng lại một mình bên lối rẽ
Thương cuộc tình vừa gãy đổ giữa chừng…
                             
Chung Thủy

Đăng trên báo:
- Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 17/01/2016
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 166 ): 01/02/2016