Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

THƯ NGỎ THÁNG MƯỜI HAI


Tháng Mười Hai là tháng của mùa Đông, có những cơn mưa cuối năm, có ngày Chúa sinh ra đời trong tiết trời giá lạnh… khi tờ lịch mỏng manh sau cùng được gở xuống là mình lại già thêm một tuổi, tóc thêm sợi trắng, mắt thêm nhiều vết chân chim… Tháng Mười Hai của năm, của đời người…

Với tôi, tháng Mười Hai năm nay cho dù ngoài kia trời có lạnh giá, tôi vẫn nghe ấm lòng, bởi lần đầu tiên, sau khoảng thời gian chìm sâu trong nỗi đau tình phụ, tôi mới có một niềm vui, thật lớn, là được viết Thư Ngỏ cho Giao Mùa, không biết mở đầu thế nào, một chút bỡ ngỡ, một chút lo lo…

Thôi thì vạn sự khởi đầu nan, trăm sự nhờ anh chị em trong BBT góp ý thêm dùm, nhất là tôi rất mong bạn đọc Giao Mùa cảm thông…

Cho dù đoạn cuối cuộc đời đã gần kề, cho dù khả năng hạn chế, tôi cũng sẽ đem hết thiện chí của mình dò dẫm đi theo bước chân các bạn, tôi cũng mong được đón nhận nhiều Tháng Mười Hai sau nầy nữa, để niềm vui hôm nay càng nhân rộng hơn, bởi vì từ bây giờ tôi đã có các bạn rồi.

Thân mến chúc các bạn vui, hạnh phúc, mọi điều như ý.

THÁNG MƯỜI HAI
Tháng mười hai mặt trời chưa thức giấc
Gió hay hay se lạnh buổi vào Đông
Cây bên đường rụng thêm nhiều lá úa
Những bâng khuâng len lén dậy trong lòng
Tuổi hoàng hôn cao theo tờ lịch cuối
Mắt hằn sâu từng dấu vết chân chim
Mấy chiều hắt hiu nhìn mây viễn xứ
Mấy giọt lệ sầu ru dỗ muộn phiền
Hồn lắng đọng chút niềm đau quá khứ
Tình muộn màng chết lịm giữa vòng tay
Trời sang Đông tự dưng mình chợt thấy
Buồn đầy hơn mỗi độ tháng mười hai
Cho nỗi nhớ rơi dần vào quên lãng
Không ai còn gợi lại chuyện xa xưa
Dĩ vãng xanh xao nhũn mềm như cỏ
Tháng mười hai gió cũng sẽ chuyển mùa


Đăng trên:
 “Thư Ngỏ“ Nguyệt san Giao Mùa ( Số 128 ): 01/12/2012
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục : 12/12/2013

Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

NỘI TÔI


Mỗi lần nghe tiếng võng đưa
Bồi hồi nhớ lại ngày xưa… qua rồi
Thương sao Bà Nội của tôi
Lưng còng tóc trắng tuổi đời đã cao
Run run giọng hát ngọt ngào
Ầu ơ… ru dỗ từng câu ví dầu
Tháng ngày tợ bóng vó câu
Nắng chiều tắt lịm theo màu thời gian
Gió lay rụng chiếc lá vàng
Bà say giấc ngủ vĩnh hằng thiên thu
Từ nay ở cõi mơ hồ
Bà phiêu lãng giữa sương mù khói mây
Từng đêm khóe mắt cay cay
Tôi nghe giọt đắng lăn dài trên mi
Nhớ thương mỗi bước chân đi
Nụ cười móm mém dáng gầy liêu xiêu
Tôi thương Bà Nội thật nhiều
Tình bà như ngọn thủy triều dâng cao
Mỗi lần nghe tiếng ví dầu
Hòa chung nhịp võng nghẹn ngào trong tôi

Chung Thủy

Đăng trên:
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 148 ): 01/08/2014
-  Báo Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 10/06/2015

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

SẦU XƯA


Biển đêm sâu thẳm khoảng trời đen
Thấp thoáng ngoài khơi mấy đóm đèn
Mù mịt chân mây tìm mỏi mắt
Mòn hơi mong đợi bóng con thuyền

Sóng vỗ bờ xa chạnh nỗi niềm
Sầu xưa gợi lại chút tình riêng
Mong manh trăng vỡ tan trong nước
Bọt biển lung linh chuỗi muộn phiền

Vẳng tiếng chim buồn thêm ngậm ngùi
Mơ hồ sương lạnh hững hờ rơi
Nghe như nhung nhớ đong từng giọt
Rụng xuống hồn thơ nghẹn buốt lời

Dỗ ru kỷ niệm giấc cô miên
Bằng suối lệ… bằng máu trái tim
Sóng vỗ biển đêm lòng dậy sóng
Thuyền xuôi theo nước bỏ bờ quen…

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 16/08/2012
-  Hoa Đông Phương: 08/09/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 126 ) : 01/10/2012

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2012

LÁ CHẾT


Trong ta còn lại hồn thơ
Với trăm sợi nhớ thẩn thờ nhẹ rơi
Vương trên sóng mắt ngậm ngùi
Đọng từng giọt đắng mặn bờ môi khô   
Tưởng chừng từ cõi hư vô
Tiếng ru tình cuối buồn hiu hắt buồn
Lặng nhìn vệt nắng chiều buông
Hoàng hôn ngả bóng héo mòn dung nghi   
Hoa sầu rụng tím lối đi
Rêu phong giăng kín ngõ về trái tim
Vườn thơ ngọn cỏ úa mềm
Nỗi đau dai dẵng niềm riêng dạt dào   
Tà dương gọi gió lao xao
Ta say dỗ giấc chiêm bao ngọt ngào
Ngủ đi… quên lãng bể dâu
Mơ con chim én bay vào mộng du    
Ảo huyền một chút tương tư
Cho đầy thêm nữa hồn thơ muộn phiền
Thơ như ý lạc vần nghiêng
Ta như lá chết bên thềm thời gian     

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 09/07/2012
-  Hoa Đông Phương: 11/07/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 124 ): 01/08/2012

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

TIẾNG VE VỌNG VỀ


Bây giờ trời đã chuyển mùa
Nghe như theo gió vọng về tiếng ve
Sắc hoa tươi thắm gọi hè
Nắng hanh hanh gợi niềm tê tái buồn  
Mấy lần phượng nở sầu vương
Hắt hiu nỗi nhớ sân trường ngày xưa
Nhớ trang lưu bút học trò
Nhặt cành hoa đỏ ép vào tập thơ   
Chia ly tuổi nhỏ dại khờ
Chân lê bước mỏi đường đời ngược xuôi
Còn đây xác phượng héo khô
Một vùng kỷ niệm ngậm ngùi xót xa   
Còn đây mỗi buổi chiều tà
Ve hòa tình khúc thiết tha não nùng
Lòng giăng trăm mối tơ chùn
Mơ hồ ảo tưởng xoay dòng thời gian    

Chung Thủy
-Viết theo bài: “Nhớ Hè” của Biển Cả vvt -
  
 Đăng trên báo:
 - Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 12/06/2013
 - Hoa Đông Phương: 19/06/2013
- Nguyệt san Giao Mùa ( Số 137 ): 01/09/2013

GIỌT SẦU


Khắc khoải từng đêm lạnh lẽo buồn
Giọt sầu khơi dậy nỗi cô đơn
Mỗi lần lá úa vàng rơi rụng
Da diết âm thầm gợi nhớ thương

Lặng đếm muộn phiền phai tóc xanh
Sương giăng trắng xóa sợi tơ mành
Dung nghi đọng vết hằn năm tháng
Hoài vọng mơ hồ bóng cố nhân

Mấy buổi chờ mong mấy đoạn trường
Nẻo xưa mờ nhạt dấu chân quen
Rong rêu lối cũ mòn hơi đợi
Trái đắng mềm môi mỏi mắt tìm

Trải hết vào thơ những phũ phàng
Ngậm ngùi đón nhận chuyện ly tan
Vấn vương lịm chết lòng cô phụ
Từ khúc tình ca lỗi nhịp đàn

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 07/05/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 122 ): 01/06/2012
-  Hoa Đông Phương:  06/10/2012

Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

VẤN VƯƠNG


Thật tình cờ một lần anh tìm đến
Hoàng hôn như vương vấn sợi nắng chiều
Ta bâng khuâng dấu che dòng nước mắt
Len lỏi vào hồn một thoáng hương yêu

Nghe xao xuyến cõi lòng ta mở ngõ
Ý thơ mềm theo hơi thở ngọt ngào
Trái tim buồn đã từ lâu hóa đá
Chút tình nồng ru dỗ những niềm đau

Rồi bỗng dưng anh làm mây phiêu lãng
Nẻo mù khơi biền biệt cánh chim trời
Đàn lạc phím cung tơ đành đứt đoạn
Nặng bờ mi... từng giọt đắng rơi rơi...

Anh thoạt đến mờ xa tầm tay vói
Ta ngậm ngùi thêm lần nữa sinh ly
Tự thương mình giữa cuộc đời dâu bể
Đã mấy lần lặng lẽ tiễn người đi

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 04/05/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 122 ): 01/06/2012

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

ĐỘC HÀNH


Trái tim ta muôn ngàn dòng máu đỏ
Thoi thóp dần qua từng chuỗi bể dâu
Mấy buổi hoàng hôn mấy chiều tím lạnh
Hồn thơ mềm theo nỗi nhớ ngọt ngào

Trải dĩ vãng xanh xao bên lối cũ
Vệt nắng vàng đưa tiễn cuộc tình xưa
Lòng hoang vu nghe trái sầu chín rụng
Chút dư âm buồn biết mấy cho vừa

Đêm sâu lắng như đời ta thăm thẳm
Cuối nẻo đường bao nhiêu ngõ rẽ chia
Bước lẻ loi bóng nghiêng nghiêng hờn tủi
Nặng bờ mi giọt nước mắt xa lìa

Làm hành trang suốt tháng ngày mòn mỏi
Trăm vạn niềm đau cay đắng đoạn trường
Những dấu chân chim hằn trên nhân dáng
Tuổi hạ lặng thầm đếm sợi tơ vương

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 10/03/2012
-  Hoa Đông Phương: 16/03/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 120 ): 01/04/2012

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

GIỌT ĐẮNG


Thuyền lướt gió tách rời bờ bến cũ
Bỏ lại sau lưng sông nước hững hờ
Như chim nọ rừng xanh dang đôi cánh
Duỗi rong bay xa cuối nẻo mù khơi

Thân bến đợi bao nhiêu lần đưa tiễn
Thuyền căng buồm xuôi mái vượt trùng dương
Nghe cay đắng dâng cao theo ngọn sóng
Từng đêm khuya giọt đắng tỉ tê buồn

Ta không phải là phương trời rực sáng
Có nắng hồng mời gọi cánh thiên di
Nên mãi miết thương một đời hiu quạnh
Lặng lẽ chờ mong mỗi bước chân về

Cho nỗi nhớ càng đậm đà sâu lắng
Ngõ vào tim phủ kín những muộn phiền
Chỉ còn hồn thơ dạt dào tha thiết
Ru khúc tình sầu say giấc cô miên

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 09/02/2012
-  Hoa Đông Phương: 14/02/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 119 ): 01/03/2012

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012

NỖI NIỀM


Giữa bão giông cánh chim tìm nơi trú
Gió lạnh lùng cuốn hút mịt mù xa
Giọng hót bi thương nghẹn ngào ai oán
Lẻ bạn rồi lên tiếng gọi thiết tha

Sau giông bão cánh chim mềm run rẩy
Nhìn mây trôi lo sợ nổi cuồng phong
Nghe mưa rơi tưởng chừng như sóng vỗ
Lá rụng lìa cành thấp thỏm trong lòng

Nên lạc lõng ngậm ngùi trên bến vắng
Nhắm đôi mi thầm lặng đếm thời gian
Những giọt sương đêm đọng đầy khóe mắt
Ngẩn ngơ sầu theo ngày tháng phũ phàng

Chút bể dâu cánh chim buồn ngơ ngác
Dù bình minh rạng rỡ mặt trời hồng
Ngút đỉnh cao lung linh tia nắng ấm
Cũng một mình với khoảng trống mênh mông

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 31/01/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 119 ): 01/03/2012

-  Hoa Đông Phương: 23/11/2012

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

XUÂN BUỒN


Lặng đón Xuân về theo nỗi đau
Trời Xuân như dệt kín khung sầu
Đêm Xuân nước mắt rơi từng giọt
Nghe tiếng Xuân buồn gợi nhớ nhau

Một buổi người đi biền biệt xa
Niềm riêng đọng lại đoạn tình xưa
Nửa chừng lỗi nhịp sai cung bậc
Từ dạo Xuân sang gió chuyển mùa

Sương Xuân nhè nhẹ lạnh se lòng
Sâu lắng ngọt ngào những đợi mong
Gọi nắng Xuân đầy trong giấc mộng
Dỗ ru kỷ niệm ngủ say nồng

Dần khuất chân mây vệt ráng hồng
Âm thầm nhìn cánh nhạn qua sông
Bao lần Xuân… bấy nhiêu lần khóc
Là bấy nhiêu mùa Xuân thủy chung

Chung Thủy

Đăng trên báo:
-  Quảng Ngãi Nghĩa Thục: 29/01/2012
-  Nguyệt san Giao Mùa ( Số 120 ): 01/04/2012